1.Đi Đà Lạt(TN) 2.Hành hương & Du ngoạn(KT)3.Họp mặt với Châu Hà-4.Đi Nhật(KD)-4.Sưu tầm..

Fwd: Đi Dalat

Tân Nguyên to me – 12-7-2016

http://www.tambl.net/wp-content/uploads/nguyen-01.jpg-1-e1468522376570.jpg

Hình chụp trong sân resort với nhiều bồn hoa đẹp,

> Băng Tâm thân mến,
> Như đã báo với bồ trong một thư trước, năm nay con trai mình, muốn tặng mẹ món quà mừng ngày sinh nhật bằng một chuyến đi nghỉ ở Dalat.
> Vậy thì là vào ngày 08/07 vừa qua, hai mẹ con đã lên đường đi cùng công ty của con trai. Mọi năm, thường là công ty tổ chức đi biển như Phan Thiết, Long Hải, nhưng năm nay , bị ám ảnh vì vụ cá chết và nước biển ô nhiễm, nên hầu như cả Saigon, mọi nhà đều đổ lên núi nghỉ hết ! Vì thế có thể nói là Dalat đã bị quá tải ! Saigon thì nắng và nóng, nhưng lên đến núi cao thì mưa triền miên , Mới đi trên đường đèo Bảo Lộc thôi đã bị một cơn mưa như trút nước, đường đèo nên xe phải đi thật chậm như rùa bò, mưa xối xả, nhưng khi tạnh thì sương mù và mây bao phủ , tất cả xe đều phải bật đèn vì trong khoảng 10m là không nhìn thấy gì, cảm giác đi trong mây và sương mù thật là thú vị , không biết ở nước Anh, xứ sương mù quanh năm, người dân có cảm giác như thế nào !

nguyen 02.jpg-2

Chụp với những bông mẫu đơn to chỉ có ở Dalat

Trên đường đèo, một bên là vực sâu, một bên là núi đá cao, anh hướng dẫn viên nói là một nhà địa chất học người Pháp đã lấy mẫu đá này khảo sát và thấy có tuổi đời của nó cả hơn một triệu năm ! Như vậy tầng địa chất cổ của Việt nam là một nơi rất cổ đại xa xưa ! Mình lại so sánh với tuổi đời của tụi mình, với số tuổi U80 , mà đã than thở sao già yếu, bệnh tật nhiều quá ! Thật chẳng thấm thía gì ! … 12 giờ , ăn trưa ở nhà hàng gỗ Mekong Resort Resttop Long Thành, nhà hàng rộng mênh mông, hình lục giác , làm toàn bằng gỗ, món ăn ngon, khẩu vị người Bắc .

nguyen04-4

Đây là cổng vào của Resort Đất Xanh Dalat

Sau đó tiếp tục lên xe đi , đường nhiều chỗ xấu, chắc vì mưa nhiều, xe cộ đi quá nhiều nữa, được anh tài xế cẩn thận, đi thật chậm, tránh những ổ gà, ổ trâu, vì vậy lên đến nơi thì trời đã xẩm tối. Lại ăn tối ở nhà hàng lớn trên đường đi , món ăn rất ngon, có lẽ vì đói và lạnh . Sau đó về khách sạn nhận phòng. Đây là một khu Resort rộng mênh mông của tập đoàn Hoàng Anh Gia Lai, ông chủ là một thương gia nổi tiếng , đi lên từ 2 bàn tay trắng, sau khi thi rớt dại học 2 năm liền , buồn rầu và chán nản , nhưng rồi đã quyết tâm làm giàu bằng mọi giá , hiện giờ là ông ” bầu” của trường dạy đá bóng Arsenal với những cầu thủ nổi tiếng, là ông chủ của tập đoàn địa ốc lớn, là chủ một trang trại lớn nuôi bò ở một khu rừng bên Lào… với tài sản khổng lồ , máy bay riêng, xe hơi cả đoàn. .. Khu Resort này là một tập đoàn vllla với những phòng riêng thuộc loại 5 sao ! … Sáng hôm sau, ăn bufet sáng tại phòng ăn, và đi chơi thăm các nơi quen thuộc của Dalat như nhà Ga Dalat, nhà thờ Con Gà, Vườn dâu, Vườn Hồng… không mấy thay đổi so với những năm trước. Buổi tối ăn Dinner tại khách sạn với chương trình văn nghệ của đoàn, rất vui. Sáng hôm sau, ăn sáng xong, 9 giờ đã lên xe , trả phòng, trên đường về, có ghé thăm khu du lịch thác Prenn , nơi có 2 du khách tử nạn vào tháng trước, nên giờ người ta đã cẩn thận hơn !

nguyen 06.jpg-6

Đằng sau mình là cái villa mình ở, có nhiều phòng rộng lớn

Minh có nhờ con chụp cho mấy tấm hình ở trong vườn khách sạn, rất nhiều hoa đẹp, có cả hoa mẫu đơn mà bồ rất thích với nhưng bông to bằng cái tô lớn , để mình sẽ gửi sau nhé , Thế thôi nhé, Chúc bồ luôn vui, khỏe nữa,

Thân ái,

Tân Nguyên

……………………………………………………………………………………..

Hành hương Oregan & Du ngoạn Canada

Yvonne Nguyen to:…,me

LGT– Đầu tháng 7-2016 vừa qua, em Kim Tuyết & Hải đã đi hành hương tại Oregan và du ngoạn tại Canada . Chúng tôi muốn chia xẻ những tấm hình kỷ niệm của hai em Tuyết&Hải với các em cựu NS trường Nữ Trung học Thánh Linh-Sài Gòn trước 1975 trong nước cũng như hải ngoại .–BT

tuyet 1

                                                                            Đây là núi Đức Mẹ Sầu Bi ở Portland, tiểu bang Oregon, trước giờ lễ

tuyet 2

Tượng Đức Mẹ bồng Chúa giống y người thật

tuyet 3

Đang trên phà đi qua đảo Victoria, Canada

tuyet 4

Vườn hoa ở đảo Victoria, Canada (hình 4:hình 2 nười)

tuyet 5

tuyet 6

tuyet 7

Thêm hình ở Canada

………………………………………………………………………..

KimDung to:….,me
Hình họp mặt với Châu Hà

ha-hop mat.jpg1

ha hop mat3.jp1

………………………………………………………………………………….

FW-Du lịch Nhật Bản . From Kim Dung to:…..,me

Moi cac ban xem hinh Dung di Nhat hoi thang 4 nam 2016 ,

dung1

dung 2

dung 3

………………………………………………….***********……………………………………………….

Bài sưu tầm tặng bạn TV 53-60 (Băng Tâm)

Fwd: ” Thùng tiền CÔNG ĐỨC trong chua”

Kim Nguyen to:….,me
> Subject: ” Thùng tiền CÔNG ĐỨC trong chua” > > > Một ý nghĩa khác & sâu xa …

>> Một ý nghĩa khác & sâu xa của …….. ” Thùng tiền CÔNG ĐỨC trong chua”
>> Một người từ bi, một trái tim từ bi, thức tỉnh lòng trắc ẩn của cả toàn thế giới
>> Tác giả: Theo kannewyork | Dịch giả: Tâm Nguyễn
>>
>> Hoàng hôn, trong chùa tĩnh lặng yên ả, nơi lư hương khói hương tràn đầy, các hòa thượng đang dùng bữa tối.
>> Một người đàn ông lặng lẽ lẻn vào trong chùa, đến trước mặt hòm công đức. Buổi sáng, người đàn ông từng đến đây một lần, anh ta đã nhìn thấy rất nhiều người bỏ tiền vào trong hòm công đức. Trông chừng tứ bề xung quanh không có ai, người đàn ông liền đưa hòm công đức đặt xuống, rồi đổ tiền từ bên trong ra ngoài.
>> Ở phía bên, tiểu hòa thượng và Sư Phụ đã nhìn thấy rõ rành rành.
>> Tiểu hòa thượng nói: “Sư phụ, có người trộm tiền!”. Sư Phụ nói: “Ta biết rồi”. Tiểu hòa thượng nói: “Chúng ta đi bắt quả tang anh ta lại ….”. Sư Phụ nói: “Không cần”. Tiểu hòa thượng sốt ruột: “Sư phụ, tại vì sao thế ạ? Anh ta ăn trộm tiền của chúng ta, anh ta là tên trộm!”. Sư Phụ nói: “Anh ta không phải tên trộm, đó không phải tiền của chúng ta….”. “Đó làm sao không phải tiền của chúng ta chứ?” Tiểu hòa thượng nhìn chăm chăm vào Sư phụ. Sư phụ nói: “Đó là tiền của người ta bỏ vào, hiện tại có người cần tới nó, lấy nó ra làm sao tính thành trộm được?” Tiểu hòa thượng nghe xong trầm mặc không nói, mắt cậu ta trừng trừng nhìn theo người đàn ông lấy tiền từ hòm công đức mang đi.
>> Đợi người đàn ông vừa đi khỏi, tiểu hòa thượng bèn chạy lại trước hòm công đức, anh ta chăm chú nhìn vào bên trong, nói: “Sư phụ, bên trong hòm vẫn có tiền!” Sư phụ gật đầu, nói: “Anh ta chỉ là lấy đi một phần nào đó anh ta cần. Nếu anh ta là kẻ trộm, vẫn còn để lại tiền trong đó không?” Tiểu hòa thượng liền gật gật đầu.
>> Không ngờ vào hoàng hôn ngày thứ hai, người đàn ông ấy lại nhân lúc mọi người đang dùng bữa chiều lẻn vào trong chùa, anh ta đến trước hòm công đức, quan sát bốn bề không có người, lại đưa hòm công đức xuống lấy tiền.
>> Lần này, tiểu hòa thượng và Sư phụ cũng đã nhìn thấy rõ rành rành như lần trước. Tiểu hòa thượng vừa thấy, nói: “Sư phụ, anh ta là ăn trộm, anh ta lại trộm tiền của chúng ta kìa!” Sư phụ nói: “Người đặt tiền vào, người lấy tiền đi, tiền của người người tiêu, làm sao là ăn trộm vậy? Hôm qua anh ta lấy đi một phần, bởi vì không đủ, nay lấy thêm một phần, có gì là không được? Tiểu hòa thượng vô cùng tức giận, nhưng mà không dám lộ ra, chỉ đành trừng trừng mắt nhìn người đàn ông lấy đi tiền từ trong hòm công đức.
>> Đợi người đàn ông vừa đi khỏi, tiểu hòa thượng vội chạy đến nhìn vào phía trong bên hòm công đức, phát hiện bên trong vẫn còn tiền, thầm nghĩ người đàn ông này xem ra cũng không quá xấu, bèn cho qua.
>> Kể từ ấy, không thấy người đàn ông quay lại chùa.
>> Một năm sau, người đàn ông lại lần nữa bước đến chùa. Khi này người đàn ông đến không phải là hoàng hôn, mà là buổi sáng. Người đàn ông đi vào đại điện, bái Phật xong, tiến đến trước hòm công đức, anh ta mở túi da, ôm ra một ôm tiền cho vào hòm công đức. Những người bên cạnh đều há to cái miệng tỏ ý rằng người đàn ông này quá hào hiệp.
>> Tiểu hòa thượng nhìn thấy cảnh này, nhẫn không được liền tiến lên phía trước, hỏi người đàn ông vì lẽ gì mà rộng rãi hào phóng như vậy. Người đàn ông đã nhắc đến chuyện cách đây một năm trước, anh ta kể khi đó bản thân đi vào đường cùng, vô cùng cần tiền, nhìn thấy trong hòm công đức có tiền, liền đã nổi lên ý tưởng mượn đỡ, tiền trong hòm công đức giúp anh ta chết đuối vớ được cọc, bây giờ những tháng ngày của anh ta đã tốt rồi, anh ta đến trả lễ gấp đôi số tiền.
>> Tiểu hòa thượng mang chuyện này nói với Sư phụ, Sư phụ nói: “Mỗi một người đều có lúc gặp khó khăn, chỉ cần chúng ta cho họ một con đường thoát, người ta có thể thoát ra được cảnh khốn khó, cuối cùng, chúng ta cũng đắc được gấp bội lần hồi báo. Hòm công đức, đó là hàm công đức của mọi người, cũng là công đức của chúng ta vậy!”
>> Sau đó, sự việc này truyền rộng ra, trụ trì của chùa bèn đặc biệt đặt một hòm công đức tại ngay cổng, tiểu hòa thượng chuyên phụ trách hòm công đức này. Mỗi ngày, tiểu hòa thượng đều sẽ cho tiền vào bên trong hòm công đức, để cho những ai cần sự giúp đỡ đến lấy tiền. Khi mới bắt đầu, ban ngày bỏ đầy tiền vào hòm công đức, sáng sớm ngày hôm sau đã vơi rồi, nhưng mà vài tháng sau, cũng lại không cần tiểu hòa thượng bỏ tiền vào hòm công đức nữa, sáng sớm mỗi ngày, bên trong hòm công đức đều chứa đầy một hòm tiền, tiểu hòa thượng đành phải lấy bớt tiền ra nếu không không có chỗ chứa. Số tiền đặt bên trong hòm đó, có người dâng trả gấp đôi, cũng có người dâng biếu. Người cảm ơn hoàn trả gấp đôi, người dâng biếu muốn hành thiện giúp đỡ người ta.
>> Một hòm công đức, vừa đồng thời giúp đỡ hàng trăm ngàn người, cũng lại được trăm ngàn người hồi báo gấp bội. Một người từ bi, một trái tim từ bi, đánh thức lòng trắc ẩn của toàn thế giới.

*** Thời bây giờ đạo đức ngày càng suy đồi từ trong ra ngoài, từ ngoài vô trong. Thùng phước sương nào cũng phải…..có khóa! Còn cơ hội nào cho người sắp “chết đuối” không?!
……………………………………………………………………………………………………..

FW-“Truyện cấm cười”

EURO VÀ VỢ

From: Kim Vu to:….,me

>>>>
>>>> EURO VÀ VỢ
>>>> Vợ tôi trước đây không bao giờ xem bóng đá, nhưng đến Euro năm nay, chả biết có phải vì thời tiết nắng nóng quá làm trứng ung, trứng rụng lung tung, gây biến đổi đến tâm sinh lý hay không, mà nhiều bữa tôi mở bóng đá lại thấy vợ chăm chú ngồi xem cùng. Thực ra tôi cũng chả khó khăn gì: vợ ngồi đó cũng được thôi, chỉ cần đừng nói gì, làm gì gây ảnh hưởng đến việc xem bóng đá của tôi là được rồi!
>>>> Nhưng có vẻ là không ổn, bởi lần nào cũng vậy, yên được một tí là vợ bắt đầu hỏi, và hỏi rất hùng hồn: “Hình như cái ông kia muốn xin vào sân đá mà người ta không cho vào hay sao ấy anh nhỉ?”. “Ông nào em?”. “Cái ông mặc com-lê như chú rể kia kìa!”. “Không! Ông ấy là huấn luyện viên mà!”.
>>>> Rồi được một tí, vợ lại tiếp tục: “Cái cậu kia đá bóng là nghề phụ, còn nghề chính là công nhân dọn vệ sinh phải không anh?” – Vợ hỏi rồi chỉ lên tivi, lúc đó, tivi đang chiếu chậm lại cảnh Sergio Busquets của Tây Ban Nha vừa sút bóng. Đến lượt tôi quay sang hỏi vợ: “Sao em biết?”. Vợ đáp tỉnh bơ: “Thì em vừa nghe cái ông bình luận viên đọc tên cậu ta là “Xách-xô Bốc-cứt”, xách xô bốc cứt chả là dọn vệ sinh thì là gì?”.
>>>> Đến hôm đội Ba Lan đá, khi tiền đạo Lewandowski ghi bàn, vợ tôi reo hò phấn khích tột độ, xong quay sang tôi, giọng vợ mừng rỡ: “Tự hào quá anh nhỉ!”. Tôi ngạc nhiên: “Tự hào cái mẹ gì?”. Vợ bảo: “Thì đá với toàn cầu thủ Tây, thế mà cầu thủ Việt Nam mình lại ghi được bàn! Rất đáng tự hào chứ!”. “Đâu? Cầu thủ nào người Việt Nam?”. “Thì đó! Cái ông bình luận viên vừa đọc tên nó là “Lê Văn Đố Kị”, họ Lê Văn chả là người Việt mình thì người gì?”.
>>>> Xong có hôm đang xem lại thấy vợ bịt miệng cười khùng khục, rồi ghé tai tôi thẹn thùng: “Bọn Tây tưởng văn minh, ai ngờ đặt tên cũng mất dạy phết!”. Tôi cau mặt: “Mất dạy gì?”. “Thì đó! Cái thằng kia kìa!” – vợ vừa nói vừa chỉ vào cầu thủ Thomas Mueller của Đức trên tivi – “Bao nhiêu tên tử tế không đặt, lại đặt cái tên là “Thơm Mát Mu Lờ”.
>>>> Thắc mắc về tên chán, vợ tôi chuyển qua thắc mắc về số đo các vòng: “Cái thằng kia đùi thì to mà sao mông nó lại teo tóp vậy anh?”. Tôi hơi bực rồi, nhưng vẫn cố kiềm chế mà đáp lời: “Thì em cũng vậy thôi: bụng thì to mà ngực lại phẳng lì! Còn thắc mắc gì?”.
>>>> Nghe vậy, vợ tôi im lặng, mặt sầm lại, chắc tự ái rồi! Tốt quá! Thế là tôi có hi vọng được xem yên ổn! Nhưng không, chỉ được vài phút thôi, đã lại thấy vợ quay sang hỏi tôi: “Bọn này ngày nào cũng đá, đá từ chập tối đến khuya, từ khuya đến sáng, mà chúng nó không biết mệt anh nhỉ?”. Tôi cố cười, bảo: “Anh trả lời những câu hỏi của em suốt từ tối đến giờ mới mệt, chứ mấy thằng đó đá thế đã ăn thua gì!”.
>>>> Nói rồi tôi đứng dậy, với cái điện thoại, đi ra ngoài, bấm số gọi cho bố vợ. Tôi sẽ xin phép bố vợ cho tôi gửi vợ về nhà bố mẹ vợ ít bữa, đợi khi hết Euro thì sẽ lại đón vợ về. Euro chỉ có mấy ngày, không xem được là coi như thiệt thòi, còn vợ phải sống cùng suốt đời, hôm nay không có vợ thì hôm khác ta bù lại, đi đâu mà thiệt!
>>>> Chết tiệt! Gọi cho bố vợ mà mãi không được, toàn báo máy bận. Đúng lúc tôi chán quá, chả muốn gọi nữa thì lại thấy bố gọi lại. Vừa nhấc máy, đã nghe giọng bố thanh minh ngay: “Bố xin lỗi! Bố vừa gọi cho ông ngoại nên máy bận!”. “Bố gọi cho ông ngoại có việc gì vậy ạ?”. “À! Bố định xin phép ông ngoại cho bố gửi mẹ mày về nhà ông bà ngoại ít bữa, đợi khi hết Euro thì sẽ lại đón mẹ về!”. “Dạ! Thế ông ngoại bảo sao ạ?”. “Bố đã gọi được đâu! Máy ông ngoại bận suốt! À đây! Ông ngoại đang gọi lại rồi đây, để bố nghe máy của ông ngoại đã nhé! Có gì bố báo lại sau!”. “Dạ vâng! Con chúc bố may mắn! Đợi tin vui từ bố ạ!”.

*****

Add a Comment

Your email address will not be published.

This site uses Akismet to reduce spam. Learn how your comment data is processed.

Web
Analytics