“Hãy phá đổ bức tường này!”
Nguồn:Võ Thị Hảo/RFA- 2015-07-29
Từ trái qua: Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng, Chủ tịch nước Trương Tấn Sang, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng rời khỏi lăng cố chủ tịch Hồ Chí Minh hôm 20/10/2014.
AFP photo
Để sống sót
Theo nhiều nhà quan sát thì các phe nhóm cầm quyền Việt Nam vẫn canh chừng nhau, ăn miếng trả miếng. Quyền lực có lúc phân tán giữa phe thân TQ và phe thân Mỹ bởi rất nhiều người cơ hội gió chiều nào che chiều ấy.
Tình hình có biến chuyển gần đây. Theo báo Boxun của TQ và một số nguồn tin “phái thân TQ” đã phải đầu hàng “phái thân Mỹ”. Phái thân Mỹ hiện đã chiểm được sự ủng hộ của khoảng 80% ủy viên TW và rồi sẽ nắm ưu thế tuyệt đối.
Dưới sức ép đấu tranh trong nước và quốc tế đang dâng lên mạnh mẽ, người thâu tóm được quyền lực sẽ lựa chọn điều gì?
Có thể xẩy ra hai trường hợp: hoặc độc tài hơn và tàn bạo hơn, hoặc sẽ cải cách và đổi mới ở một mức độ tương thích để sống sót. Kinh tế, chính trị và ngoại giao VN sẽ sụp đổ và bế tắc nếu không thay đổi theo những giá trị dân chủ, tự do theo nguyện vọng của người dân.
Sự sụp đổ của thị trường chứng khoán Trung quốc cùng nhiều dấu hiệu cho thấy ngày tàn của đế chế “tư bản đỏ” TQ không xa. Tương tự thời kỳ mà chính Liên xô cũng đã không thể lo nổi phận mình, buộc phải buông các nước trong phe xã hội chủ nghĩa. Cái phao cứu sinh duy nhất của VN hiện nay là nước Mỹ và khối đồng minh.
Hiện trạng này khiến người ta nhớ lại Diễn văn lịch sử của Tổng thống Hoa kỳ Ronald Reagan ngày 12/6/1987 tại Bức tường Berlin:
“Tổng Bí thư Gorbachev, nếu ông mưu tìm hòa bình, nếu ông mưu tìm thịnh vượng cho Liên xô và Đông Âu,, nếu ông mưu tìm giải phóng, hãy đến đây nơi cổng này. Ổng Gorbachev, hãy mở cổng này, hãy phá đổ bức tường này!”
Răng và mắt đều “phát triển vượt bậc”
Người Việt Nam ít nhiều đều hoặc là người của Cộng sản hoặc nạn nhân của Cộng sản. Hành trình gần một thế kỷ trong con đường xã hội chủ nghĩa đã sinh ra những thế hệ thần tượng sự tăm tối, thế hệ ngu trung, thế hệ lầm lạc… Nhưng cho đến nay, trước đỉnh điểm phô bày những khối ung thư của thể chế này, thì ngay cả nhiều đảng viên đã cả đời trung thành với thể chế này cũng thấy rằng không thể chấp nhận nó nữa. Đơn giản chỉ vì họ biết họ đang lênh đênh trên một con thuyền thủng đáy. Tiếng sôi réo chết chìm đã vang động không gian.
Cuộc đấu đã đến một mất một còn. Hiện tượng Phùng Quang Thanh chết hay sống vừa rồi cùng với những che chắn vụng về của nhà cầm quyền cùng ngành tuyên giáo Việt Nam thật ly kỳ như phim trinh thám, khiến cho dân chúng được một phen mãn nhãn.
Đại tướng Phùng Quang Thanh đến hội trường Bộ Quốc phòng tối ngày 27/07/2015
Việc ông Phùng trở về, nhưng bỗng có sở thích khác thường như chỉ thích xem văn nghệ, không thích vào lăng viếng “Cha già”. Hình hài của ông sau khi xuất viện từ Pháp quốc có vẻ như là một hình ảnh quảng cáo siêu hiệu quả cho tài năng biến dạng của bệnh viện này. Khán giả tính toán ông trong ảnh của báo “lề phải” dường như cao hơn cả chục cm chỉ trong hơn một tháng nằm viện. Răng và mắt ông đều phát triển vượt bậc. Đặc biệt lại thêm sở thích kỳ lạ: không chịu về nhà, chỉ ở lại Bộ quốc phòng… Những hình ảnh của ông càng khiến dư luận thêm thắc mắc. Khổ là nhà cầm quyền và “lề phải” dối trá quá nhiều rồi nên ngay cả khi nói thật cũng chẳng ai tin. Tất cả những lùm xùm quanh vụ này tố cáo sự giằng co hai phe nhóm quyền lực.
Ai nắm được đồng thời cả công an và quân đội, người đó sẽ thắng.
Và người thắng ấy, nếu là “phái thân Mỹ”, sẽ có được vô số thuận lợi, được sự ủng hộ của dân VN trong và ngoài nước, được điều kiện vô tiền khoáng hậu để bảo vệ và tái thiết đất nước dưới sự hỗ trợ toàn diện của Mỹ và các nước đồng minh.
“Phá bỏ bức tường này”
Có thể cải tổ Đảng CS được không?
Cải tổ tương tự chữa một vết thương. Vết thương chỉ có thể lành khi đó không phải là khối ung thư. Với khối ung thư, không thể cải tổ. Dẫu là dạ dày, cũng phải cắt bỏ để thoát chết.
Đảng cộng sản với thể chế độc tài toàn trị có cải tổ được không?
Rất tiếc là không. Lịch sử đã minh chúng điều đó.
Nguyên Tổng Bí thư Đảng CS Liên xô Mikhain Gorbachev, khi trả lời phỏng vấn về những điều mà ông hối tiếc nhất, đã nói: “Đó là việc tôi nấn ná quá lâu với nỗ lực cải tổ đảng Cộng sản.”
Những người theo cộng sản Việt Nam nên hiểu rằng thay đổi thể chế chính trị sang dân chủ đa nguyên không phải với mục đích là trừng trị, cướp đoạt quyền lợi của họ, như đảng cộng sản đã làm với người dân trong Cải cách ruộng đất và sau này. Mà thay đổi thể chế chính trị là để sống sót, cứu tất cả mọi người và để cứu chính cả những người cộng sản.
Tại các nước khối Đông Âu đã không có tắm máu, thậm chí đời sống của người theo cộng sản trước đây đều được cải thiện vượt bậc theo mức sống chung cả nước. Đó không phải vì lòng tốt của một ai đó, mà chỉ vì trong chính thể chế chính trị dân chủ đa nguyên cùng nền tự do ngôn luận, hệ thống giám sát minh bạch đã tự động bảo vệ quyền lợi của mọi công dân khỏi những phân biệt đối xử và thù địch.
Tổng thống Nga V. Putin, vốn là một trong những con cưng và đồng phạm của chế độ cộng sản Liên Xô, lại là một cựu sĩ quan KGB, hẳn cũng khó tránh khỏi một số tội ác, chí ít là khi phải tuân lệnh cấp trên, đã nhận thức rất rõ về việc không thể để nước Nga quay lại thể chế cộng sản. Ông nói: “Đừng mong cái triều đại cộng sản gian tà ấy có cơ hội sống lại trên đất nước này khi dân tộc Nga còn tồn tại.”
Bàn tay nào?
Cán cân sẽ thay đổi, nếu có một ai đó trong tứ trụ triều đình đủ tài năng và khôn ngoan chớp thời cơ nắm cả ngành công an và quân đội để đưa Việt Nam đi theo con đường phong quang nhất mà Liên xô và các nước Đông Âu đã đi từ những năm 90.
Đó là con đường duy nhất để cứu Việt Nam lúc này. Nếu các phe phái nhận thức rõ tình thế, chịu ngồi lại với nhau theo quyền lợi đất nước thì người Việt Nam sẽ không phải đổ máu. Một cuộc thay đổi từ trên xuống, dưới áp lực của người dân Việt Nam và các lực lượng quốc tế. Tại sao không?
Nhiều người nghi ngờ khả năng này. Và ai mà chẳng phải ngờ, bởi các nhà cầm quyền Việt Nam đều đã gây ra quá nhiều thất vọng, đã làm mọi biện pháp để tước đoạt những quyền đương nhiên của các công dân và đẩy đất nước vào thảm họa.
Nhưng nếu ta nhìn lại lịch sử, những cuộc thay đổi thể chế từ trên xuống là điều không hiếm.
Mùa xuân năm 1991, Tổng Bí thư Đảng CS Liên xô Gorbachev đã bị mắc kẹt giữa hai khuynh hướng quyền lực khiến ông rất khó xoay chuyển tình hình. Một bên là phe bảo thủ cứ cố lật ngược mọi chính sách cải cách của ông. Bên kia là những người am hiểu thời thế, có lương tâm với đất nước, muốn ông thiết lập một hệ thống chính trị đa đảng và đi theo xu hướng cải cách thị trường. Ông phải lựa chọn.
Và nền dân chủ đã đến từ bàn tay của Mikhain Gorbachop. Đương nhiên đó không phải là bàn tay sạch. Ông vốn là một trong những kẻ thống soái thể chế độc tài cộng sản lớn nhất, gần một thế kỷ dìm nhân loại vào ác mộng.
Nhưng ông đã tỉnh ngộ, đã kịp thời hành động và được nhân loại mãi tri ân trên phương diện là người trực tiếp trả lại quyền dân chủ và tự do cho người dân. Lãnh đạo Liên bang Xô viết chỉ 6 năm nhưng nỗ lực của ông là không thể tính đếm. Ông đã giúp chấm dứt Chiến tranh lạnh, giải thể Liên bang Xô viết, làm sụp đổ hệ thống xã hội chủ nghĩa trái tự nhiên, chấm dứt gần một thể kỷ ác mộng của loài người trong chủ nghĩa cộng sản. Từ chỗ là một trong những thủ phạm lái con tàu độc tài cản trở phát triển, ông đã được trao giải Nobel Hòa bình và trở thành một anh hùng thời đại.
Có vô số ví dụ về việc con cưng của một thể chế chính trị – vừa là nạn nhân, vừa là thủ phạm, đã thức tỉnh và đứng lên thay đổi thể chế ấy.
Có thể có nhiều người có khát vọng hơn họ, trong sạch hơn họ, nhưng không hội đủ nguồn lực và tài năng, đủ thủ đoạn chính trị để đốn vào tử huyệt của chính thể hiện thời.
Tại sao Myanmar – chế độ độc tài quân phiệt đã đi theo khuynh hướng tự do dân chủ? Ngoài những nỗ lực của bà Aung San Suu Kyi, ai mà ngờ được rằng Than Shwe, kẻ độc tài có nhiều nợ máu với người dân lại là kiến trúc sư của nền dân chủ hiện tại của Myanmar?
Tổng thống Thein Seinn đương nhiệm chính là người được tiền nhiệm Than Shwe – vị tổng thống được cho là tàn nhẫn nhất trong các nhà độc tài quân sự của Myanmar lựa chọn. Thein Sein đã có công thúc đẩy cải cách thể chế chính trị này bằng việc thoát Trung và mở cửa, đi với Mỹ và phương Tây, bỏ cấm vận, dưới âm hưởng của cách mạng mùa xuân A rập.
Nền dân chủ đa nguyên sơ khai của Việt Nam có thể đến qua tay một vài nhân vật nào đó trong đám cầm quyền độc tài hiện tại, khi họ tận dụng được sự đấu tranh của người dân, áp lực quốc tế và thời cơ, là điều hoàn toàn tin được.
Tốt nhất là có một Thánh Gióng. Nhưng Gióng là huyền thoại và chỉ biết đánh giặc rồi bay về trời.
Vậy thì cần những ai đó trong đám nhân quần, với những ưu nhược và vị thế sẵn có, dám sám hối và dâng tặng phần cuối cuộc đời mình cho dân nước Việt Nam, trước hết là cũng để cứu chính họ.
Sao không là một vài người nào đó trong Tứ trụ “Sang Trọng Hùng Dũng?”
Hoặc, sao không là Nguyễn Tấn Dũng?
Các vị này đã kịp hưởng thụ quá nhiều tiền rừng bạc bể mặn mồ hôi và máu của dân Việt. Họ chỉ còn thiếu việc biết sám hối bằng hành động “để có danh gì với núi sông.”
Võ Thị Hảo
……………………………………………………………………..
Khát vọng đoàn tụ của Đại tướng Bộ trưởng Quốc Phòng
Tham luận của Bá tước de Balais
Nguyễn Bá Chổi (Danlambao) – Có theo dõi sinh hoạt của Đại tướng Phùng Quang Thanh sau khi ông từ Pháp về, mình mới nhận ra (ai là) đối tượng “khát vọng đoàn tụ” của vị Bộ Bộ trưởng Quốc phòng nước CHXHCNCC, sau hơn một tháng “Người” đi mổ cục u trong phổi, xa quê hương bên kia nửa vòng trái đất.
Khi nói tới khát vọng đoàn tụ, nhất là trong trường hợp Đại tướng Phùng Quang Thanh, mình cứ nghĩ đối tượng trước nhất của vị Bộ trưởng Quốc phòng, về mặt tình người, là vợ con, vì đã hơn một tháng trời phải “xa quê hương, nhớ vợ hiền”; về mặt tình đảng là bác Hồ: “Sự nghiệp bác Hồ vĩ đại sống mãi trong lòng chúng ta”, Bác luôn luôn “cùng chúng cháu hành quân”; về tình huynh đệ chi binh, là thương binh liệt sĩ: “nhất tướng công thành, vạn cốt khô”.
Nhưng, mình đã lầm to, theo văn chương thời hiện đại XHCN, là mình đã lầm hoành tráng, lầm cực kỳ; hay đơn giản, là bức xúc; mình đã bức xúc, tức là bức bối bực bội muốn xúc đổ đi khỏi đầu óc mình cái sự cố khát vọng đoàn tụ mà theo mình là hơi bị có vấn đề, của Đại tướng luôn “tâm tư” trước tình cảm ghét Tàu của nhân dân từ đứa bé đến người già “là không tốt cho dân tộc”. Mình “dựa cột” vào những điều sau đây:
Một là, mình chẳng thấy hình ảnh nào Phùng Đại tướng chụp với vợ con sau khi “Người” lâm bệnh, kể cả ngày “Người” trở về từ cõi chết (giải phẫu phổi cũng có thể chết dễ như… tàu Tàu đặt giàn khoan dầu vào lãnh hải VN); chỉ thấy ngài Bộ trưởng đứng xớ rớ sau cốp xe kiểm tra hành lý mang theo.
Hai là, trong Ngày Thương binh Liệt sĩ vừa rồi, trong phái đoàn gồm các nhà lãnh đạo hàng đầu vào lăng viếng cha già DT, người đứng đầu Quân đội Nhân dân anh hùng không có mặt.
Ba là, cũng trong Ngày Thương binh Liệt sĩ, Đại tướng cũng lặn mất tiêu giữa đoàn lãnh đạo đảng, chính phủ đến dâng hương, đặt vòng hoa tại Đài tưởng niệm các anh hùng liệt sĩ trên đường Bắc Sơn.
Ba cái vắng mặt mang tính lịch sử đảng trên đây của Đại tướng Bộ trưởng Quốc phòng nước CHXHCNCC nêu trên không phải do bọn xấu chống phá tỏ quốc xuyên tạc, nhưng thực tế cụ thể, nắm bắt tại trận tình hình là như vậy. “Rõ ràng là như vậy, chứ còn gì nữa”.
Ban đầu mình tưởng rằng, sở dĩ Đại tướng vắng mặt trong dịp “lễ lớn” trên là vì “Người” chấp hành nghiêm chỉnh lời dặn của bác sĩ, như Trung tướng Vũ Văn Hiển, chánh văn phòng quân ủy trung ương thông báo: “Theo yêu cầu của các bác sĩ, đại tướng Phùng Quang Thanh sẽ hạn chế đến nơi đông người, dễ tiếp xúc vi trùng vi khuẩn có trong không khí”. Nhưng không phải vậy, số người của phái đoàn viếng lăng cha già DT, và phái đoàn thắp hương liệt sĩ đem so với khối người chật kín hội trường trình diễn văn nghệ “Khát vọng Đoàn tụ” thì chả là cái thá gì cả, thời gian Đại tướng tham dự đêm “khát vọng ..” lại càng dài hơn thì giờ viếng bác cộng với thắp hương cho liệt sĩ: “Mặc dù mới trải qua cuộc phẫu thuật, sức khoẻ chưa hoàn toàn hồi phục nhưng Đại tướng Phùng Quang Thanh đã tham dự đến khi chương trình kết thúc vào 21h45.”(*)
Thành thử, mình phải thú thiệt, nghĩ nát óc mình vẫn không biết được Đại tướng Bộ trưởng Quốc phòng “khát khao đoàn tụ” với ai, với gì, sau thời gian dài biệt xứ, mà biệt xứ thì luôn luôn lạc lạc lõng cô đơn, “L’exilé est toujours seul” (Cervantès). Bọn phản động chống phá tổ quốc Việt Nam XHCN thì kháo nhau rằng, đối tượng mà Phùng Đại tướng “khát khao đoàn tụ” là mụ Phóng, Tòng Thị Phóng, Phó Chủ tịch Quốc hội nước CHXHCNCC.
29/07/2015
Nguyễn Bá Chổi dịch
danlambaovn.blogspot.com
…………………………………………………
Tướng Thanh xuất hiện, sẽ ở lại Bộ Quốc phòng và ‘không về nhà riêng’
Tướng Thanh cười như mếu khi gặp bà Tòng Thị Phóng. Ảnh: Báo Tuổi Trẻ Online
CTV Danlambao – Đại tướng – bộ trưởng quốc phòng Phùng Quang Thanh vừa xuất hiện trong buổi giao lưu văn nghệ ‘Khát vọng đoàn tụ’ đang diễn ra tại hội trường Bộ Quốc phòng.
Chương trình đang được truyền hình trực tiếp trên kênh VTV1, bắt đầu từ lúc 20 giờ tối ngày 27/7/2015.
Đại tướng Phùng Quang Thanh được ‘vinh dự’ ngồi ngay sát bên cạnh bà Tòng Thị Phóng, phó chủ tịch quốc hội, tại hàng ghế đầu cùng nhiều quan chức cấp cao khác.
Khi được giới thiệu đến tên mình, ông Thanh ngay lập tức đứng bật dậy, rồi quay người chào các quan khách theo kiểu nhà binh.
Đây là lần xuất hiện đầu tiên của ông Thanh trước công chúng kể từ ngày 19/6/2015 đến nay, tức sau hơn một tháng hoàn toàn mất tích với lý do ‘sang Pháp chữa bệnh’.
‘Không về nhà riêng’
Mặc dù đã xuất hiện và chứng minh còn sống sót, nhưng tương lai chính trị của vị bộ trưởng quốc phòng vẫn còn là điều khó nói trước.
Ngoài ra, một thông tin rất đáng chú ý nói rằng tướng Thanh sẽ ‘ở lại trụ sở bộ quốc phòng chứ không về nhà riêng’.
“Để hạn chế việc tiếp khách nhiều, đại tướng Phùng Quang Thanh sẽ ở lại trụ sở Bộ Quốc phòng chứ không về nhà riêng”, báo Thanh Niên Online dẫn lời thiếu tướng Ngô Quang Liên, trợ lý của bộ trưởng bộ quốc phòng cho biết.
Còn theo lời trung tướng Vũ Văn Hiển, chánh văn phòng quân uỷ trung ương: “Theo yêu cầu của các bác sĩ, đại tướng Phùng Quang Thanh sẽ hạn chế đến nơi đông người, dễ tiếp xúc vi trùng vi khuẩn có trong không khí”.
Hai phát biểu trên cho thấy nhiều điểm bất hợp lý, vì trụ sở bộ quốc phòng là nơi để làm việc và có đông người qua lại, không phù hợp để chăm sóc cho người bệnh.
Trong hoàn cảnh của ông Thanh, việc dưỡng bệnh ở nhà bên cạnh người thân sẽ là điều hợp lý hơn.
Hiện không ai biết rõ điều gì đang xảy đến đối với sinh mạng chính trị của vị bộ trưởng quốc phòng đương nhiệm. Phải chăng, tướng Thanh đang bị ép buộc ở lại Bộ Quốc phòng, hoặc do chính bản thân ông này không dám về nhà?
27/7/2015
………………………………………………………………………………
Trưởng ban kiểm tra hội Nhà báo VN: Nhầm lẫn nhạc TQ ‘không được phép xảy ra’
Ở phút thứ 4’16” đến 4’30” khúc nhạc được vang lên khi Chủ tịch nước Trương Tấn Sang bước lên bục phát biểu trong chương trình ‘Khát vọng đoàn tụ’ tối 27/7 tại Hà Nội.
Nguồn: Khánh An-VOA – 29-07-2015
Một đoạn nhạc trong bài hát “Ca ngợi tổ quốc” của Trung Quốc đã được sử dụng để làm nhạc nền cho Chủ tịch nước Trương Tấn Sang bước lên đọc diễn văn khai mạc trong một chương trình nghệ thuật quy tụ nhiều quan chức hàng đầu diễn ra tại Bộ Quốc phòng Việt Nam. Đây được xem là một nhầm lẫn nguy hiểm trong tình hình “nhạy cảm” hiện nay trong quan hệ Việt – Trung giữa bối cảnh căng thẳng gia tăng ở Biển Đông. Khánh An của Ban Việt ngữ VOA tường trình thêm chi tiết về phản ứng của một giới chức thuộc Ban Kiểm tra Hội Nhà báo Việt Nam về vụ việc này.
Sau vụ việc phát đoạn nhạc trong bài hát “Ca ngợi tổ quốc”, một bài hát được xem là “quốc ca thứ hai” của Trung Quốc trong chương trình nghệ thuật mang tên “Khát vọng đoàn tụ” diễn ra tại trụ sở Bộ Quốc phòng Việt Nam bị phát giác, VOA Việt ngữ liên lạc với ông Trần Bình Minh, Tổng Giám đốc Đài Truyền hình Việt Nam, nhưng không nhận được trả lời.
Trong khi đó, bà Hà Kim Chi, Ủy viên thường vụ – Trưởng Ban Kiểm tra Hội Nhà báo Việt Nam, phản ứng ngay khi nghe về sự việc trên: “Tôi cho rằng nhầm lẫn đó là không được phép xảy ra”.
Đấy, đoạn tôi vừa hát là đoạn nhạc người ta sử dụng để dẫn đường cho Chủ tịch nước Trương Tấn Sang lên diễn đàn. Bài hát ‘Ca ngợi tổ quốc’ [của Trung Quốc] là ‘…Cờ hồng vươn làn gió vờn năm ánh sao. Câu ca chiến thắng đang vui vẻ, náo nức reo. Ta ca hát nước nhà ngàn tình chan hòa…’. Đấy, lời bài hát dịch sang tiếng Việt là như vậy…
Cựu chiến binh Phan Tất Thành.
Chương trình “Khát vọng đoàn tụ” là một chương trình nghệ thuật lớn được tổ chức nhân ngày Thương binh Liệt sĩ. Chương trình này thu hút sự chú ý của dư luận khi được đồng loạt loan báo trên các kênh truyền thông của nhà nước trước đó với sự xuất hiện trở lại của Bộ trưởng Quốc phòng Phùng Quang Thanh, người đột nhiên vắng bóng trong một thời gian khiến gây ra nhiều tin đồn về tình trạng sức khỏe của ông cũng như khả năng ông đã qua đời nhưng không được tiết lộ.
Chương trình quy tụ nhiều quan chức hàng đầu Việt Nam và được phát sóng trực tiếp trên Đài Truyền hình Việt Nam vào tối 27/7. Ngay khi Chủ tịch nước Trương Tấn Sang bước lên sân khấu để đọc diễn văn khai mạc thì một đoạn nhạc được phát lên.
Đoạn nhạc này ngay sau đó được người dân Việt Nam phát hiện là bài hát “Ca ngợi tổ quốc” do ông Vương Tân, người Vô Tích, Giang Tô, Trung Quốc, sáng tác vào tháng 9/1950. Người đầu tiên phát hiện ra “sự cố” này là ông Phan Tất Thành, một cựu chiến binh đã từng có một thời gian được học tập, nuôi dạy tại Quế Lâm, Trung Quốc. Ông cho biết:
Cựu chiến binh Phan Tất Thành trong một cuộc biểu tình chống Trung Quốc.
“Những năm 60, tôi được nhân dân Trung Quốc đùm bọc, nuôi dưỡng. Tôi học tập và lớn lên ở Quế Lâm, Trung Quốc. Những năm đó tôi 15, 16 tuổi, tôi thuộc rất nhiều bài hát của Trung Quốc. Ví dụ như rất nhiều bài ca ngợi Mao Trạch Đông, rồi bài quốc ca Trung Quốc, nhưng có một bài hát mà tôi rất có cảm tình là bài “Ca ngợi tổ quốc”. Bài “Ca ngợi tổ quốc” của Trung Quốc (ông Thành hát bằng tiếng Trung Quốc). Đấy, đoạn tôi vừa hát là đoạn nhạc người ta sử dụng để dẫn đường cho Chủ tịch nước Trương Tấn Sang lên diễn đàn. Bài hát “Ca ngợi tổ quốc” là “…Cờ hồng vươn làn gió vờn năm ánh sao. Câu ca chiến thắng đang vui vẻ, náo nức reo. Ta ca hát nước nhà ngàn tình chan hòa…”. Đấy, lời bài hát dịch sang tiếng Việt là như vậy.”
Nói về quy trình giám sát và xử lý các sai sót, vi phạm trong truyền thông, bà Hà Kim Chi cho biết:
Bà Hà Kim Chi – Ủy viên Ban thường vụ, Trưởng ban kiểm tra – Hội nhà báo Việt Nam. (Ảnh: congluan.vn)Bà Hà Kim Chi – Ủy viên Ban thường vụ, Trưởng ban kiểm tra – Hội nhà báo Việt Nam. (Ảnh: congluan.vn)
“Khi xảy ra các sai sót trong các tác phẩm báo chí hay trong các chương trình thì sẽ có rất nhiều cơ quan giám sát, quản lý, trước hết là Ban Tuyên giáo Trung ương, rồi Bộ Thông tin Truyền thông và cơ quan quản lý nhà nước về cơ quan báo chí. Về phía Hội Nhà báo thì cũng sẽ phối hợp để cùng hội họp trong cái quản lý hội viên. Và như tôi đã nói, cái mức độ nhầm lẫn thì cũng phải xem là do vô tình hay do cố ý, mức độ ảnh hưởng của nó đến đâu, thì sẽ có các cơ quan quản lý nhà nước người ta sẽ xem xét việc này để quyết định hình thức hoặc mức độ xử lý.”
Nhiều cư dân mạng tỏ ra lo ngại là sự cố trên có liên quan đến vấn đề “nội gián”. Một cư dân mạng viết: “Nội gián, ngoại gián, phản gián đều ở đó thì quá nguy hiểm cho nước Việt”. Trong khi đó, một người khác nói cám ơn ông Thành vì “đã phát hiện ra một điều khủng khiếp nhưng bình thường ở đất nước này”.
Và như tôi đã nói, cái mức độ nhầm lẫn thì cũng phải xem là do vô tình hay do cố ý, mức độ ảnh hưởng của nó đến đâu, thì sẽ có các cơ quan quản lý nhà nước người ta sẽ xem xét việc này để quyết định hình thức hoặc mức độ xử lý.
Bà Hà Kim Chi, Trưởng ban kiểm tra hội Nhà báo Việt Nam nói.
Giữa bối cảnh căng thẳng ngày càng gia tăng ở Biển Đông, nhất là sau khi Trung Quốc tiến hành các hoạt động bồi đắp, xây đảo nhân tạo ở khu vực Trường Sa, rồi đưa giàn khoan 981 đến vùng biển mà Việt Nam có tuyên bố chủ quyền, nhiều hoạt động chống Trung Quốc vốn âm ỉ ở Việt Nam lại bắt đầu nhóm lên bằng nhiều hình thức khác nhau như mặc áo có in chữ chống Trung Quốc, chụp ảnh mang biểu ngữ chống Trung Quốc và chia sẻ lên mạng…
Một chuyên gia về Biển Đông trong buổi điều trần về “Vai trò an ninh của Mỹ ở Biển Đông” cho rằng đây là khu vực hiện rất “nhạy cảm”. Chính trong sự nhạy cảm không chỉ dừng lại ở mức độ khu vực mà sự nhầm lẫn dù là vô tình hay cố ý như trên lại càng “không được phép xảy ra” như bà Hà Kim Chi đã nhận xét.
Hôm nay (29/7), Đài Truyền hình Việt Nam đã cắt bỏ âm thanh phần nhạc nền Trung Quốc có “sự cố” trên trong video đăng tải trên trang web chính thức. Tuy nhiên, bản gốc chương trình đã được sao lưu trên các trang mạng xã hội nổi tiếng như Youtube, Facebook.
Xem clip của chương trình ‘Khát vọng Đoàn tụ’:
…………………………………………………..
Biển Đông : Mỹ xác định không ‘trung lập’ khi luật quốc tế bị vi phạm
Nguồn:RFI – Trọng Nghĩa
Tiêm kích F/A18 Hornet của Hải quân Mỹ trên không phận Biển Đông (ảnh wikipedia)
Trung Quốc lúc nào cũng tố cáo Mỹ đi ngược lại lập trường mà Washington luôn khẳng định là « trung lập », không đứng về bên nào trong tranh chấp Biển Đông. Nhân vật phụ trách châu Á tại Bộ Ngoại giao Mỹ vào hôm qua, 21/07/2015 đã nói lại cho rõ : Hoa Kỳ không hề trung lập trong vấn đề tôn trọng luật pháp quốc tế ở Biển Đông, và sẽ can dự mạnh mẽ để đảm bảo sao cho tất cả các bên đều tuân thủ luật lệ.
Ông Daniel Russell, Trợ lý Ngoại trưởng Mỹ đặc trách Đông Á-Thái Bình Dương đã khẳng định một cách rõ ràng lập trường trên đây của Hoa Kỳ nhân Hội nghị khoa học lần thứ năm về Biển Đông do Trung tâm Nghiên cứu Chiến lược và Quốc tế CSIS ở Washington tổ chức.
Theo báo mạng Nhật Bản The Diplomat số ra ngày hôm nay, 22/07, nhà ngoại giao Mỹ đã làm rõ quan điểm của Mỹ về Biển Đông khi trả lời chất vấn của một người Trung Quốc tham gia Hội nghị về sự « trung lập » của Mỹ trong hồ sơ Biển Đông.
Cho đến nay, Washington luôn luôn khẳng định rằng dù không đứng về bên nào trong cuộc tranh chấp chủ quyền lãnh thổ ở Biển Đông, nhưng Mỹ mong muốn là vấn đề được giải quyết đúng theo quy định của luật pháp quốc tế mà không được dùng đến các biện pháp cưỡng bức. Quan điểm đó tuy nhiên đã bị hiểu sai thành ‘trung lập thuần túy’, nhất là Trung Quốc, lúc nào cũng tố cáo Washington ‘thiên vị’.
Theo ông Russel, lập trường trung lập của Mỹ chỉ áp dụng cho các đòi hỏi chủ quyền, chứ không áp dụng cho cách thức giải quyết tranh chấp : « Chúng tôi không hề trung lập khi vấn đề tôn trọng luật pháp quốc tế được đặt ra. Chúng tôi sẽ can dự mạnh mẽ khi nói đến nhu cầu tuân thủ các luật lệ ».
Trong phát biểu của mình tại CSIS, Trợ lý Ngoại trưởng Mỹ xác nhận rằng Hoa Kỳ đang khuyến khích các bên liên quan ở Biển Đông tạo ra không khí và điều kiện thuận lợi để xử lý các tranh chấp bằng phương cách hòa bình, ngoại giao và hợp pháp, cho dù tình hình đang căng thẳng lên một phần vì các hành động quyết đoán của Trung Quốc.
Đối với ông Russel, cần phải nỗ lực giảm mức độ căng thẳng hiện nay, tạo ra một không khí thuận lợi cho việc giải quyết hòa bình tranh chấp theo hai hướng : thương thuyết và trọng tài.
Để làm điều này, các bên tranh chấp – tất cả, chứ không riêng gì Trung Quốc – cần phải chấm dứt các hành động gây căng thẳng, như cải tạo đất, xây dựng và quân sự hóa các cơ sở. Trung Quốc hiện bị cáo buộc nước gây căng thẳng, với các công trình bồi đắp đảo đá và xây dựng cơ sở rầm rộ ở Biển Đông.
Về hướng thương thuyết giữa các bên tranh chấp, ông Russel công nhận rằng đây là một thách thức lớn trong bối cảnh hiện nay. Dù không nêu đích danh Trung Quốc, nhưng Trợ lý Ngoại trưởng Mỹ đã lưu ý rằng các tuyên bố « độc đoán » của một số quốc gia, theo đó họ có chủ quyền « không thể chối cãi » tại Biển Đông, đang là cản lực được dựng lên trên con đường đàm phán.
Về hướng nhờ trọng tài quốc tế, ông Russel nêu bật vụ Philippines kiện Trung Quốc tại Tòa án Trọng tài Thường trự. Đối với Trợ lý Ngoại trưởng Mỹ, cho dù kết quả ra sao, cả Bắc Kinh lẫn Manila đều phải chấp hành quyết định mang tính ràng buộc về mặt pháp lý của tòa án, vì cả hai đều đã ký kết Công ước Liên Hiệp Quốc về Luật Biển.
Về phần nước Mỹ, ông Russel tái khẳng định quyết tâm của Hoa Kỳ trong việc tôn trọng lời hứa bảo vệ các đồng minh và cam kết bảo đảm an ninh khu vực, cũng như giúp phát triển các tổ chức có hiệu quả về an ninh. Để làm điều này, Hoa Kỳ sẽ giúp các quốc gia duyên hải nâng cao năng lực giám sát vùng biển của mình, đồng thời tiếp tục các chiến dịch nhằm thể hiện quyền tự do lưu thông trên Biển Đông.
………………………………………..
Những Tín Hiệu Gửi Từ Kon Tum
Nguồn: RFA -Wed, 07/22/2015 – 09:51 — tuongnangtien-
tuongnangtien’s blog /RFA – Sổ Tay Thượng Dân K’ Tien
Khi bọn bành trướng Bắc Kinh tràn sang hồi năm 1979, một bộ phận không nhỏ dân tộc thiểu số, sống ở vùng biên giới, đã đồng loạt ngả theo, làm tay sai cho ngoại bang. Ðó chính là hậu quả của chính sách sai lầm trong lãnh vực sắc tộc.
Lý Hồng Xuân
Kon Tum và Pleiku, nhìn trên bản đồ, giống y như hai thành phố (chị em) nằm kề cạnh bên nhau. Tuy thế, “đường tình duyên” của hai “kiều nữ” này lại không chạy song song mà đi theo chiều hoàn toàn trái ngược.
Kon Tum tựa một cô gái không mặn mà nhan sắc. Thiên hạ chỉ biết đến có mỗi em Pleiku má đỏ môi hồng (thôi) theo như cách tán tụng của Phạm Duy, qua thơ của Vũ Hữu Định:
Phố núi cao phố núi đầy sương
Phố núi cây xanh trời thấp thật buồn
Anh khách lạ đi lên đi xuống
May mà có em đời còn dễ thương
…
Em Pleiku má đỏ môi hồng
Ở đây buổi chiều quanh năm mùa đông
Nên mắt em ướt và tóc em ướt
Nên em hiền như mây chiều trong
Xin cảm ơn thành phố có em
Xin cảm ơn một mái tóc mềm
Mai xa lắc trên đồn biên giới
Còn một chút gì để nhớ để quên
Pleiku còn được cả nước “nhớ mãi” qua hai câu thơ của Bút Tre:
Anh đi công tác Pờ-lây
Cu dài dằng dặc biết ngày nào ra
Kon Tum không có cái duyên tương tự với thơ văn nên dù phố núi cũng cao, phố xá cũng gần (và chắc chắn cũng có vô số những mái tóc rất mềm) nhưng vì thiếu bước chân của thi nhân nên … chả khiến ai nhớ thương, hay bâng khuâng gì ráo trọi.
Có người mới chỉ nghe tên địa danh Kon Tum (lần đầu) qua “Bài Giảng Mùa Chay” của linh mục Nguyễn Văn Đông, tại nhà thờ Đức Bà Sài Gòn, vào ngày 4 tháng 3 năm 2001 :
“ Tôi xin tự hào khoe rằng, xứ tôi phụ trách cái gì cũng nhất, lớn nhất, có người dân tộc đông nhất, có nhiều đồng bào từ khắp mọi miền về nhiều nhất, có nhiều rừng núi nhất và nghèo nhất.”
Người cùi ở Kontum. Ảnh: Kontum Missionary and Friendship
Không chỉ là nơi “nghèo nhất,” Kon Tum còn là nơi bệnh nhân phong cùi đông nhất – và bị quên lãng một cách tệ hại nhất, giữa núi rừng heo hút – vẫn theo như lời của linh mục Nguyễn Văn Đông:
“Có lần, anh chị em có biết là tôi lội bộ 12 cây số để vào thăm một buôn người dân tộc, họ có tục lệ là đối với người bị phong cùi, làng sẽ cất nhà riêng trong rừng cho ở, không cho ở chung. Mà đồng bào nghèo quá, khổ quá, nên ngay cái nhà họ ở đã không ra cái gì, giờ thì lại cất nhà cho người cùi ở, thật là không gọi là nhà, phải gọi là ổ mới đúng, chỉ một mùa mưa đã nát. Mỗi lần đến thăm họ, tôi phải cúi đầu lom khom mới vào ‘nhà’ họ được. Thấy tôi đến họ mừng lắm anh chị em à. Họ cứ nhìn tôi họ cười, họ nói Bab đến thăm con là quý lắm, mừng lắm. Họ cười mà tôi khóc anh chị em ơi.”
Kon Tum còn khiến cho thiên hạ ứa nước mắt, hay “sửng sốt” (theo như nguyên văn cách dùng chữ của phóng viên VnExpress) vì cách qua sông của cư dân ở địa phương này:
“Nhớ lại, hồi tháng 5 năm 2010, chúng ta cũng từng sửng sốt khi báo chí đăng tải hình ảnh những người dân ở một làng không tên tại Đắk Nông, huyện Ngọc Hồi, tỉnh Kon Tum vượt sông Pô Kô bằng cách… đu dây.”
Đưa con đến trường. Ảnh: Tuổi Trẻ
Học sinh vượt sông Pô Kô. Ảnh: Tuổi Trẻ
Và mới đây, Kon Tum vừa “bị” tất cả các cơ quan truyền thông trong nước nhắc đến với rất nhiều … phẫn nộ:
– “Bắt Ba Đối Tượng Ném Đá Xe Khách” – Báo Nhân Dân 2/7/2015
– “Sẽ Khởi Tố Các Đối Tượng Ném Đá Vào Xe Khách Ở Kon Tum” – Báo Tiền Phong 3/07/2015.
– “Phó Thủ Tướng Yêu Cầu Xử Nghiêm Những Vụ Ném Đá Xe Khách” – Báo Pháp Luật 3/07/2015.
– “Kon Tum: Kiên Quyết Làm Rõ Vụ Việc Và Xử Lý Nghiêm Các Đối Tượng Có Hành Vi Ném Đá Vào Xe Ôtô Khách” – Tin Tây Nguyên 04/07/2015.
Riêng báo Giao Thông, tiếng nói của BGTVT, còn có bản tin (“Công An Mật Phục Bắt Gọn 5 Đối Tượng Chuyên Ném Đá Xe Khách”) đọc cứ như là chuyện phim trinh thám vậy:
Công an huyện Đăk Glei đã chỉ đạo, bố trí lực lượng mật phục, xác minh các đối tượng khả nghi. Qua đó, Công an huyện Đăk Glei đã xác định được 5 đối tượng là A Huấn (SN:2001), A Dũng (SN 2000), A Tùng (SN 2001), A Mười (SN 1999), A Khê (SN 2002) đều trú tại thôn Brông Mỹ, xã Đăk Môn khả nghi nhất. Qua đấu tranh, 5 đối tượng này đã khai nhận hành vi ném đá vào xe khách rạng sáng 1/6 sau khi đã uống rượu.
Ảnh: Báo Lao Động
Tôi xem tên tuổi, và hình ảnh sáu “đối tượng” mà lực lượng công an Kon Tum đã “bố trí lực lượng mật phục” để “bắt gọn” mà không nén được một tiếng … thở dài! Tất cả đều là những trẻ em bản địa, và trông hoàn toàn không có vẻ gì dính dáng đến rượu chè cả. Vóc dáng còi cọc của các em cũng khiến tôi ta chợt nhớ ra rằng Kon Tum là một trong 16 địa phương đã nộp đơn xin chính quyền trung ương cung cấp gạo cứu đói hồi đầu năm nay, năm 2015.
Thống kê (năm 2012) của Sở LĐ-TB&XH tỉnh Kon Tum cho biết:
Toàn tỉnh có 183.148 trẻ em trong độ tuổi từ 0-16 tuổi, chiếm 39,7% tổng dân số; trong đó khoảng 25.643 em có hoàn cảnh đặc biệt (2.037 em khuyết tật, tàn tật; 2.169 em mồ côi không nơi nương tựa; 1.147 em bị tai nạn thương tích; hàng trăm em bị dị tật bẩm sinh hoặc bị bệnh hiểm nghèo…). Ngoài ra còn có trên 80.000 em sống trong diện hộ nghèo, hộ cận nghèo… cần được quan tâm, hỗ trợ về mọi mặt.
Thảo nào mà ở Kon Tum tệ đoan xã hội và trộm cắp … như rươi – theo như tổng kết tình hình an ninh chính trị, trật tự an toàn xã hội trên địa bàn tỉnh trong phiên họp (vào ngày 3 tháng 7 năm 2015) vừa rồi của ngành công an:
Qua 15 ngày đã phát hiện 22 vụ phạm pháp, trong đó giết người 02 vụ, cố ý gây thương tích 03 vụ, trộm cắp tài sản 11 vụ, cưỡng đoạt tài sản 01 vụ, trộm cắp + cưỡng đoạt tài sản 01, vận chuyển lâm sản trái phép 01 vụ, mua bán tàng trữ trái phép chất ma túy 03 vụ,… Cơ quan cảnh sát điều tra các cấp đã khởi tố 26 vụ – 34 bị can, hoàn thành hồ sơ chuyển Viện kiểm sát đề nghị truy tố 10 vụ – 20 bị can. Qua công tác bắt giam giữ, các lực lượng nghiệp vụ đã bắt 16 đối tượng (trong đó bắt tạm giam 10, bắt quả tang 05, bắt khẩn cấp 01), bắt và vận động đầu thú 07 đối tượng có Quyết định truy nã.
Nhà Rông Kon Tum năm 1898. Nguồn Ảnh: kontumquetoi
Kon Tum (nói riêng) hay Tây Nguyên (nói chung) không băng rã và tan nát qua đêm. Cũng không phải trong một sớm một chiều mà mảnh đất này (bỗng dưng) biến thành một nơi “lý tưởng” cho tội phạm sát nhân, trộm cắp, cưỡng đoạt tài sản, vận chuyển lâm sản trái phép, hay mua bán tàng trữ chất ma túy … Nhà văn Nguyên Ngọc đã lên tiếng cảnh báo về những bất ổn trong cách “phát triển” của Tây Nguyên tự lâu rồi:
1. Dân số Tây Nguyên tăng nhanh, đột ngột, với cường độ lớn… Đầu thế kỷ XX, các dân tộc bản địa chiếm 95% dân số. Đến năm 1975, tỷ lệ này là 50%. Hiện nay người bản địa chỉ còn 15-20% trên toàn địa bàn…
2. Sự tan vỡ của làng Tây Nguyên. Từ sau năm 1975, quyền sở hữu tập thể truyền thống của cộng đồng làng đối với đất và rừng nghiểm nhiên bị xoá bỏ, tất cả đất và rừng đều bị quốc hữu hoá. Như đã thấy ở trên, quyền sở hữu này chính là nền tảng vật chất, kinh tế của làng ; bị bứng mất đi nền tảng này, làng, tế bào cơ bản của xã hội Tây Nguyên, tất yếu tan vỡ…
3. Môi trường bị tàn phá nghiêm trọng. Cho đến nay, trừ một vài vùng nhỏ như một ít khu vực quanh núi Ngok Linh, vùng Komplong…, có thể nói về cơ bản rừng Tây Nguyên đã bị phá sạch, hậu quả về nhiều mặt không thể lường.
4. Người bản địa bị mất đất. Việc mất đất, không phải trong một xã hội bình thường mà là từ tay người dân tộc bản địa sang tay người nơi khác đến là người Việt, đã khiến vấn đề đất đai trở thành vấn đề dân tộc. Đây chính là nguyên nhân trực tiếp của sự mất ổn định nghiêm trọng đã và đang diễn ra ở Tây Nguyên.
5. Văn hoá Tây Nguyên bị mai một. Việc mất rừng, tan vỡ của làng, cơ cấu dân cư bị đảo lộn lớn và đột ngột, người bản địa bị mất đất và mất gốc rễ trở thành lang thang trên chính quê hương ngàn đời của mình… tất yếu đưa đến đổ vỡ về văn hoá.
Nhà Thờ Gỗ Kon Tum năm 1967. Nguồn Ảnh: kontumquetoi
Tuy thế, trong phiên họp của Hội Đồng Nhân Dân tỉnh Kon Tum (kỳ họp lần thứ 10, khóa X, nhiệm kỳ 2011-2016, tổ chức vào hai ngày 8 và 9 tháng 7 năm 2015) không một giới chức nào lên tiếng về chuyện thiếu đói, tệ trạng xã hội, và những mất mát cùng thua thiệt của sắc dân bản địa tại đây. Chỉ có mỗi “Vấn Đề Ném Đá Xe Khách Làm ‘Nóng’ Kỳ Họp HĐND Tỉnh Kon Tum” mà thôi – theo như cách đưa tin của Thông Tấn Xã Việt Nam:
Tại kỳ họp này, vấn đề ném đá xe khách được nhiều đại biểu quan tâm vì trong 2 tháng qua, trên địa bàn tỉnh đã xảy ra 11 vụ ném đá lên các phương tiện giao thông ở 4 huyện, thành phố trong tỉnh gồm Đăk Glei, Đăk Tô, Đăk Hà và thành phố Kon Tum.
Tại kỳ họp, các đại biểu Hội đồng Nhân dân tỉnh đều khẳng định việc ném đá trên là hành vi nguy hiểm cần được ngăn chặn. Các vụ ném đá đã gây tâm lý bất an đối với lái xe và hành khách đi trên xe, đồng thời ảnh hưởng nghiêm trọng đến công tác đảm bảo trật tự an toàn giao thông trên địa bàn…
Truyền thông, báo chí nhà nước, cũng như Hội Đồng Nhân Dân Tỉnh đều đồng tình làm ngơ trước những vấn nạn đau lòng của Kon Tum. Từ trung ương, Phó Thủ Tướng Nguyễn Xuân Phúc cũng chỉ “yêu cầu phải xử lý nghiêm những vụ ném đá xe khách” chứ không bận tâm đến bất cứ chuyện gì khác nữa.
Sự vô tâm này chỉ mang lại cho mọi người sự an lòng nhất thời và giả tạo. Rồi ra, tất cả chúng ta – Kinh cũng như Thượng – sẽ phải trả giá rất không rẻ vì thái độ “giả ngây” này.
Đã có những biến động lớn ở Tây Nguyên vào năm 2001, 2004, và ở Mường Nhé năm 2011. Sẽ còn nhiều biến động khác nữa, trong tương lai gần, khi những tín hiệu gửi đi (bằng đá) từ những vùng đất này không được “giải mã” một cách nghiêm trang, và đứng đắn.
Ngày 9 tháng 7 vừa qua, báo Giáo Dục lại vừa loan tin nóng: “Trung Quốc Rót Tiền Cho Campuchia Làm Đường Đến Biên Giới Giáp Việt Nam.” Khi bị gạt ra bên rìa cuộc sống, và “buộc phải lang thang trên chính quê hương ngàn đời của mình” thì người ta không chỉ cầm đá mà còn sẵn sàng cầm súng, nếu có. Và vũ khí – từ nước lạ, nay mai – rất có thể sẽ được tuồn vào Tây Nguyên, theo biên giới phía Tây.
“Khi bọn bành trướng Bắc Kinh tràn sang hồi năm 1979, một bộ phận không nhỏ dân tộc thiểu số, sống ở vùng biên giới, đã đồng loạt ngả theo, làm tay sai cho ngoại bang. Ðó chính là hậu quả của chính sách sai lầm trong lãnh vực sắc tộc.” (Lý Hồng Xuân. Nhận Diện Chân Dung Nhà Văn. Văn Nghệ: California 2000,177).
Bằng cách này hay cách khác, chắc chắn, “Bọn bành trướng Bắc Kinh” cũng sẽ tìm cách “tràn sang” lần nữa. Dù vậy, “những chính sách sai lầm trong lãnh vực sắc tộc” thì mỗi lúc lại càng “sai lầm” tệ hại hơn!
tuongnangtien’s blog Add new comment
…………………………………………………………………………………….