1.Luật sư bị đánh và cách xử lý khủng hoảng(RFA)2.Bình chọn Dũng rồi(VB)3.Sự thật về Đảng Dân Chủ-4.Mười điều bi ai mà

Luật sư bị đánh và cách xử lý khủng hoảng
Nguồn: Nam Nguyên, phóng viên RFA- 2015-11-13

bi danh.jpg1
Dân oan, người dân Hà Nội bên ngoài trụ sở Công An Phường Xuân La, Quận Tây Hồ, Hà Nội khi nghe tin Luật sư Trần Vũ Hải bị bắt giữ hôm 12/11/2015.
Citizen photo

Vụ hai luật sư Trần Thu Nam và Lê Văn Luân bị hành hung trong khi thực hiện nghiệp vụ bảo vệ quyền lợi cho gia đình thiếu niên bị đánh chết trong trại tạm giam, đã dẫn tới nhiều hệ lụy do cách xử lý của chính quyền Hà Nội.

Từ ngày 3/11 tới tối ngày 12/11 đã diễn ra một loạt sự kiện gây phản ứng ngược bất lợi cho chính quyền, cụ thể là Công an Hà Nội mà người đứng đầu là Thiếu tướng Nguyễn Đức Chung. Từ chuyện Công an Hà Nội họp báo nói các luật sư bị đánh là do chạy xe tung bụi bẩn, cho tới việc 200 luật sư dự kiến tuần hành tới Sở Công an, cũng như các cơ quan tư pháp cao hơn.
Bảo vệ quyền luật sư cũng bị bắt giữ

Và tới cuối ngày 12/11 đã xảy ra sự việc mà giới thạo tin gọi là hành động không thể ngờ được đã xảy ra. Đó là việc công an đến tận nhà bắt và đưa Luật sư Trần Vũ Hải về giữ tại Phường Xuân La, Quận Tây Hồ Hà Nội. LS Hải là trưởng nhóm luật sư bảo vệ quyền lợi cho hai đồng nghiệp bị đánh, LS Trần Thu Nam và LS Lê Văn Luân.

Các anh này đã từ chối những yêu cầu chính đáng của tôi, lôi xềnh xệch tôi như một con chó, con lợn lên công an mặc dù tôi phản đối. Việc lôi xềnh xệch tôi có con trai tôi, vợ tôi, lái xe của tôi và nhiều người khác chứng kiến.
-LS Trần Vũ Hải

Tuy vậy báo Công an Nhân dân bản tin trên mạng lúc 22g17 ngày 12/11 đưa tin LS Trần Vũ Hải bị áp giải về trụ sở công an là vì lý do có đơn thưa của 28 hộ dân ở một số tỉnh, theo đó LS Hải nhận 84 triệu để hỗ trợ pháp lý về đất đai nhưng không thực hiện. Tờ báo nói sở dĩ Công an đến tận nhà áp giải vì LS Hải không hợp tác, 4 lần có giấy triệu tập mà không đến. Tờ báo cũng nói LS Trần Vũ Hải chỉ được tạm cho ra về vào cuối ngày 12/11 vì hết giờ làm việc.

Trên trang Facebook của mình, LS Trần Vũ Hải cho biết ông đã trở về nhà an toàn lúc 9g40 tối. LS Hải cảm ơn Ban lãnh đạo Liên đoàn Luật sư Việt Nam, Ban Chủ nhiệm Đoàn Luật sư Hà Nội, các đồng nghiệp và tất cả mọi người đã quan tâm đến tình trạng của ông và ông sẽ thông tin sau về vụ việc.

Trước đó, bị áp giải từ nhà về trụ sở Công an Phường Xuân La từ sáng, đến 12 giờ trưa, từ nơi tạm giữ LS Trần Vũ Hải qua điện thoại cho Gia Minh Đài ACTD biết, đã bị an ninh mặc thường phục đến tận nhà bắt giữ trái pháp luật. Lúc đó LS Trần Vũ Hải cũng đã yêu cầu là việc giải ông về trụ sở công an phải có con trai ông và hai luật sư đi cùng để tránh trường hợp giả danh công an bắt giữ người và có thể gây hại cho ông. LS Trần Vũ Hải tiếp lời:

“Các anh này đã từ chối những yêu cầu chính đáng của tôi, lôi xềnh xệch tôi như một con chó, con lợn lên công an mặc dù tôi phản đối. Việc lôi xềnh xệch tôi có con trai tôi, vợ tôi, lái xe của tôi và nhiều người khác chứng kiến.

Như vậy các anh ấy có ý đồ ngăn chặn quyền luật sư của tôi là quyền bảo vệ cho hai đồng nghiệp của tôi, cũng như quyền công dân của tôi là gặp ông đại biểu quốc hội Nguyễn Đức Chung. Quyền của chúng tôi là nộp các đơn từ yêu cầu khởi tố vụ án hình sự hành hung mà hiện nay công an Hà Nội chưa làm.”

bi danh 2
Hình ảnh luật sư Trần Thu Nam và Lê Văn Luân bị đánh ngày 3/11 được đăng tải trên Facebook cá nhân

Sự kiện LS Trần Vũ Hải bị công an triệu tập bằng võ lực sau đó được tạm thả, xảy ra trong bối cảnh ông và các luật sư đồng nghiệp, đang đấu tranh đòi công lý cho hai đồng nghiệp bị đánh là LS Trần Thu Nam và LS Lê Văn Luân. Ông Hải là trưởng nhóm luật sư bảo vệ quyền lợi cho hai luật sư vừa nêu.

Không phải chỉ có mạng xã hội, phần lớn báo chí chính thức đã vào cuộc đưa nhiều tin bài về vụ hai luật sư bị hành hung ở Chương Mỹ, khi họ thực hiện nghiệp vụ liên quan đến vụ án thiếu niên Đỗ Đăng Dư bị đánh chết trong trại tạm giam của Công an Hà Nội. Điểm tin báo chí có thể nhanh chóng thấy được cách xử lý khủng hoảng khác thường của Giám đốc Công an Hà Nội, cũng là Đại biểu Quốc hội Thiếu tướng Nguyễn Đức Chung.
Báo động tình trạng vô pháp luật

Báo điện tử VTC News bản tin trên mạng ngày 11/11/2015 đưa tin hai luật sư bị hành hung gởi thư mong muốn gặp tướng Nguyễn Đức Chung. Đây là phản ứng của hai vị luật sư, sau khi Công an Hà Nội họp báo vào ngày 10/11, công bố kết quả điều tra về vụ hai luật sư bị hành hung hôm 3/11 tại xã Đông Phương Yên, huyện Chương Mỹ. Theo đó, Công an Hà Nội kết luận là hai vị luật sư đã bị một nhóm người hành hung vì chạy xe ô tô làm tung bụi bẩn.

Vẫn theo VTC News, trong lá thư của mình gởi Thiếu tướng Nguyễn Đức Chung, Giám đốc Công an Hà Nội và cũng là Đại biểu Quốc hội, hai vị luật sư cho rằng, nội dung mà công an Hà Nội cung cấp cho các cơ quan báo chí chiều 10/11 là vừa thiếu chính xác vừa thiếu cẩn trọng. Trong khi đó VnExpress trích lời luật sư Lê Văn Luân khẳng định nguyên văn: “Bất ngờ bị chặn xe tấn công và dù 6 trong 8 người có đeo khẩu trang thì vẫn nhận ra người đầu tiên đánh và khống chế mình là một công an xã Đông Phương Yên”.

Trả lời Đài ACTD, Luật sư Trần Thu Nam phát biểu:

Chúng tôi cho rằng việc họp báo công bố từ một phía – căn cứ vào lời khai từ một phía, thì chưa được khách quan và không đúng sự thật. Tất cả những sự việc đó không đúng sự thật cho nên chúng tôi đã ghi trong thư cảm ơn để ông Chung xem xét thêm.
-LS Trần Thu Nam

“Chúng tôi cho rằng việc họp báo công bố từ một phía – căn cứ vào lời khai từ một phía, thì chưa được khách quan và không đúng sự thật. Tất cả những sự việc đó không đúng sự thật cho nên chúng tôi đã ghi trong thư cảm ơn để ông Chung xem xét thêm. Chúng tôi hiện thời cũng đang soạn thảo những văn bản đề nghị khởi tố vụ án, đề nghị khởi tố bị can – những người đánh chúng tôi, sẽ công bố sau.”

Có thể nói các báo điện tử chính thức ở Việt Nam cùng trong một ngày 11/11/2015 đã có rất nhiều tin bài với các nội dung có thể khiến chính quyền Hà Nội, đặc biệt là tướng Nguyễn Đức Chung phải cảm thấy bối rối. VnExpress cùng ngày có bài với tựa rất mạnh đập vào mắt độc giả “Đại biểu Quốc hội: Vì bắn bụi mà hành hung luật sư, xã hội sẽ loạn.” Trong bài, nhà báo trích lời ông Trương Trọng Nghĩa, Đại biểu Quốc hội đơn vị TP.HCM, báo động vê tình trạng luật sư bị phân biệt đối xử, xúc phạm danh dự, đe dọa tính mạng…

Vẫn theo VnExpress, Đại biểu Trương Trọng Nghĩa, bản thân cũng là luật sư, đã phát biểu bên lề phiên họp Quốc hội, đề nghị khởi tố ngay vụ án đánh hai luật sư mà Công an kết luận là vì phóng ô tô làm bắn bụi bẩn. Đại biểu Trương Trọng Nghĩa nhấn mạnh tới tình trạng theo đó, việc điều tra xét xử những hành vi xâm phạm quyền hành nghề của luật sư là quá chậm chạp và không đạt yêu cầu.

Phát biểu của LS Trương Trọng Nghĩa bên lề phiên họp Quốc hội có tính lan tỏa rất rộng, sự báo động về tình trạng vô pháp luật mà ông nhận định ‘vì bắn bụi mà hành hung luật sư, xã hội sẽ loạn’ có sức lan tỏa rất nhanh, không chỉ một mình VnExpress đưa lên mạng những lời này, nhiều báo điện tử khác cũng có bài và lời ông Nghĩa được tiếp sức bởi các trang mạng xã hội.

VietnamNet ngày 12/11 đưa lên mạng bài nhận định với tựa “Luật sư bị đánh và những sự thật xấu xí”. Bài viết xem vụ luật sư bị đánh như ghi nhận mới nhất của những sự thật xấu xí khiến phải đặt dấu hỏi về con đường trở thành quốc gia pháp quyền của Việt Nam.

Bài viết có tiểu tựa “Mùa pháp luật không trọn vẹn”, tác giả ghi nhận ngày 9/11 hàng năm được chọn là Ngày Pháp luật nước CHXHCN Việt Nam. Trước đó ngày 10/10 là ngày Luật sư Việt Nam, ngoài ra ngày 13/9 là Ngày Truyền thống của ngành Tòa án. Tác giả bài viết trưng dẫn một số vụ việc trong ba tháng 9-10-11 của điều gọi là mùa pháp luật không trọn vẹn. Một tuần trước Ngày Pháp luật nước CHXHCN Việt Nam, hai luật sư Trần Thu Nam, Lê Văn Luân bị hành hung ở Chương Mỹ, Hà Nội, hình ảnh người luật sư bê bết máu khi thi hành phận sự của mình làm lay động xã hội. Trước đó một tháng là vụ một phạm nhân bị bạn tù đánh chết trong trại tạm giam. Kế đến là vụ thẩm phán tuyên án treo cho người thân ở cấp trên và thú nhận bản án sẽ bị hủy ở phiên phúc thẩm; Ngoài ra trong Mùa Pháp Luật không trọn vẹn, còn có sự kiện, một sĩ quan cấp tá của công an huyện dùng nhục hình với một nữ công nhân nhưng chỉ bị giáng cấp.

Chúng tôi xin lập lại lời tác giả một lần nữa vì ý nghĩa sâu sắc của bài viết, những sự thật xấu xí đó khiến người ta không thể không đặt câu hỏi về con đường trở thành quốc gia pháp quyền của Việt Nam. Luật sư bị đánh và những sự thật xấu xí như cách nói của VietnamNet, cách xử lý khủng hoảng của thiếu tướng Nguyễn Đức Chung Giám đốc Công an Hà Nội, mà giới chuyên môn nói là tạo thêm khủng hoảng, hiện còn chưa thấy hết hậu quả khôn lường.

Sự kiện trên 200 luật sư ký tên vào kiến nghị gởi gửi Quốc hội về việc góp ý sửa đổi Bộ Luật Tố Tụng Hình sự, đề nghị bãi bỏ thủ tục cấp giấy chứng nhận người bào chữa và những thủ tục bất cập khác cho thấy khủng hoảng pháp luật đã lan rộng. Thông tin còn nói 200 vị luật sư trong trang phục áo vét đen, cà vạt và sơ mi trắng dự kiến sẽ tuần hành tới Bộ Tư pháp, Viện Kiểm sát Nhân dân Tối cao và Sở Công an Hà Nội để đòi thực thi công lý.

Nếu như cuộc tuần hành của 200 luật sư có thể diễn ra ở Thủ đô Hà Nội, dù nhiều ý kiến cho rằng sẽ bị ngăn chặn, thì theo các nhà hoạt động, dự định này vẫn được cho là một hồi chuông cảnh tỉnh toàn xã hội và là điều chưa từng xảy ra ở nước CHXHCN Việt Nam.

………………………………………………………………

Bình Chọn Dũng Rồi
Nguồn:vietbao.com- 13/11/2015

Vi Anh

Người Trung Hoa thường tự hào mình là người buôn bán giỏi. Buôn vua, bán chúa, là đầu cơ lời nhứt. Lã bất Vi đã trả lời khi đầu cơ vào người thiếp mẹ sanh ra Tần Thủy Hoàng, vị vua đầu tiên của nước Trung Hoa cổ đại, tiền thân của TC mà Chủ Tịch Tập cận Bình đang là Chủ Tịch quyền hạn lớn mạnh hơn vua Tàu khi xưa. Điều mà Lã bất Vi đã làm ở Trung Hoa khi chưa thành quốc gia, Tâp cận Bình đang làm ở VN trước thềm Đại Hội Đảng CSVN, gián tiếp yểm trợ cho Thủ Tướng Nguyễn tấn Dũng lên Tổng Bí Thư Đảng CSVN. Đó là một đầu cơ chánh trị chỉ tốn nước bọt nhưng không biết bao nhiêu lời cho CS Trung Quốc: Quốc gia dân tộc VN vẫn phải sống trong gọng kềm CS Trung Quốc và vòng kim cô của TC, biển đảo của VN vẫn mất dài dài vào trong tay TC.

Trang mạng của chánh phủ CSVN do TT Dũng cầm đầu nội các ngày 05/11/2015 đã đăng. Chủ tịch Tập cận Bình của Trung Quốc ngay tại trụ sở Chính phủ CSVN ở Hà Nội, đã mời Thủ Tướng Việt Nam CS Nguyễn Tấn Dũng thăm Trung Quốc vào ‘thời điểm thích hợp’ sau khi đề nghị hai bên tăng cường ‘gặp gỡ cấp cao’ và ‘trao đổi chiến lược’. Thế là Chủ Tịch Bình đã đích thân, đặc cách, đạt lời mời chỉ Thủ Tướng Dũng viếng thăm TQ. Đó là một việc làm có nhiều hậu ý của một giới chức quyền cao chức trọng nhứt của TC trước thềm đại hội Đảng CSVN vào đầu năm 2016, CSVN bầu ban thành phần lãnh đạo Đảng Nhà Nước CSVN. Đáng phân tích.

Như đã biết trong thời gian Chủ Tịch Bình công du VN, Ông gặp cả tứ trụ triều đình CSVN: Tổng bí thư Nguyễn phú Trọng, Chủ Tịch Nước Trương tấn Sang, Thủ Tướng Nguyễn tấn Dũng và Chủ Tịch Quốc Hội Nguyễn sinh Hùng. Dù trang web Bộ Ngoại giao CSVN ngày 20/10 xác nhận chuyến thăm của Chủ tịch Tập Cận Bình là đáp lời mời của Tổng Bí thư Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam Nguyễn Phú Trọng và Chủ tịch nước Việt Nam Trương Tấn Sang. Nhưng Chủ Tịch Binh chỉ mời Thủ Tướng Dũng công du TQ.

Vì Chủ Tịch Bình biết Đảng CSVN đã mở xong đại hội trù bị” chuẩn bị nhân sự lãnh đạo Đảng Nhà Nước CSVN và kế hoạch cho 5 năm tới. Nói một cách khác là danh sách dự trù ai giữ chức gì trong Đảng Nhà Nước đã được đại hội trù bị thông qua, theo thông lệ ít khi thay đổi trong đại hội chánh thức. Tình báo chánh tri, quân sự của TC tại VNCS cũng như trung ương uỷ viên của CSVN tay sai cho TC như gia nô Phùng quang Thanh cũng không ít, nhứt định đã mật trình cho Chủ Tịch Bình. Chủ Tịch Bình thừa biết ai là người sẽ nắm chức tổng bí thư Đảng CSVN.

Việc Chủ Tịch Bình thăm tứ trụ triều đình CSVN mà đích thân, đặc biệt chỉ mời TT Dũng công du TQ, trên phương diện chánh trị là một sự chuẩn nhận và đầu cơ cho mối bang giao tốt giữa Bắc Kinh và Hà nội trong 5 năm của nhiệm kỳ tổng bí thư của Đảng CSVN và 7 năm nắm quyền TC của Chủ Tịch Bình.

Đó là một cuộc đầu cơ chánh trị của Chủ Tịch Bình đối với TT Dũng. Ngoài hình thái đặc biệt chỉ mời TT Dũng công du, tính đặc cách còn biểu lộ qua người mời và nơi mời. Theo nghi thức ngoại giao, ngõ lời mời chánh thức là do người đồng cấp, thủ tướng mời thủ tướng hay ngoại trưởng chuyển lời mời. Đằng này mời Thủ Tướng Dũng do đích thân Chủ Tịch TC ngõ lời mời. Chủ Tịch Bình muốn cho TT Dũng thấy sự nâng cấp, sự chuẩn nhận của Ông đối với TT Dũng.

Thêm vào đó, Chủ Tịch Bình chọn đúng lúc, đúng nơi để mời để tỏ ra long trọng. Chủ Tịch Bình hạ cố đến tận nơi làm việc và ngỏ lời mời trực tiếp TT Dũng.

Và TT Dũng biết sử dụng lợi thế này do Chủ Tịch Bình giúp cho mình, nên loan tải tin này ngay trên cống thông tin của chánh phủ mà Ông là người cầm đầu nội các.

Đến đây có người thắc mắc. Trong tứ trụ triều đình đỏ của CSVN, TT Dũng là người có lập trường khá cứng đối với hành động TC xâm lấn biển đảo VN và có khuynh hướng xích lại gần với Mỹ về kinh tế, tại sao Chủ Tịch Bình lại chấm TT Dũng. Không khó hiểu. Trước nhứt giống như TT Obama muốn tà mũi dùi thân Bắc Kinh của CSVN, Ông đặc cách mời Tổng bí Thư Đảng CSVN công du Mỹ, vào Phủ Tổng Thống, còn đưa vô đàm đạo trong Phòng Bầu dục – một ngoại lệ đặc biệt của ngoại giao Mỹ, chỉ mời nguyên thủ quốc gia là quốc khách thôi.

Thứ đến, trong chánh trị, không triệt hạ được đối thủ thì thoả hiệp. Qua ba lần phe thân TC trong Đảng CSVN không hạ được TT Dũng. Trái lại TT Dũng vẫn phây phây là “ngôi sao đang lên”. Dù trong bụng không ưa TT Dũng, nhưng Tập cận Binh thấy thế nước lòng dân VN và các trung ương uỷ viên CSVN kiêm nhiệm chức vụ bên Nhà Nước ủng hộ TT Dũng. Ba lần phe thân TC tổ chức diệt TT Dũng về tội tham nhũng, thì vẫn không kỷ luật đồng chí X được. Dùng Quốc Hội triệt TT Dũng bằng kiểu cho điểm tín nhiệm, TT Dũng hạng nhứt, trong khi Tổng Trọng đối thủ của Dũng hạng 8. Mới đây Quốc Hội lại trao cho TT Dũng quyền điền thế bộ trưởng, chủ tịch tỉnh khi Quốc Hội nghỉ họp. Rồi Tổng Trọng công du Mỹ về hầu như không còn đấu đá gì với TT Dũng nữa, trái lại Tổng Trọng mừng và khen Nhà Nước VN do TT Dũng lãnh đạo được vào TPP do Mỹ chủ xướng.

Tờ Hoàn Cầu Thời Báo của TC, một tờ báo thượng tôn Hán tộc của TC, phải thừa nhận một Nguyễn Tấn Dũng đứng đầu phe thân Mỹ và quyền lực nhất Việt Nam.

Kể cả công luận Mỹ đặc biệt thuận lợi cho TT Dũng lên làm Tổng Bí Thư Đảng CSVN. Giáo sư Zachary Abuza, nhà nghiên cứu Đông Nam Á từ Học viện Chiến tranh Quốc gia Hoa Kỳ, nhận định trong bài viết đăng hôm 8/10 trên những tờ bao lớn của Mỹ, ông Abuza nói Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng dường như có khả năng trở thành Tổng bí thư mới của Đảng CSVN cho dù ông quá tuổi, vì vị thế của ông được củng cố đáng kể với việc các nước thống nhất sơ bộ thông qua Hiệp định Thương mại Xuyên Thái Bình Dương TPP.

Chủ Tịch Bình là một người Trung Hoa cái gene đầu cơ đã ở trong máu rồi. Nên, Chủ Tịch Bình ma nớp TT Dũng trước, để tà mũi dùi thân Mỹ và lập trường cứng rắn chống TQ xâm lấn biển đảo của VN mà TT Dũng là người từng công khai chứng tỏ. Vì chuyến đi của Chủ Tịch Bình chánh yếu là ngăn chận CSVN xích lại gần Mỹ và bó tay công cuộc bảo vệ Biển Đông của CSVN mà TT Dũng là người nổi bật. Nên Chủ Tịch Bình tỏ ra thân thiện, tín nhiệm, chuẩn nhận TT Dũng để sau này ảnh hưởng đối với TT Dũng khi làm Tổng bí Thư. Một kiểu đầu cơ chánh trị chỉ tốn nước bọt mà thôi, nhưng rất lời. Tân Tổng Bí Thư Đảng CSVN Nguyễn tấn Dũng vẫn sẽ là một bản sao Nguyễn phú Trọng thế thôi. Chỉ tội nghiệp cho quốc gia dân tộc VN. Nhân dân cứ tiếp tục sống trong gọng kềm CS. Đất nước VN cứ tiếp tục mất biển đảo vào tay TC./. (Vi Anh)

……………………………………………………………………….

Fwd: Sự thật về đảng Dân Chủ Mỹ.

Vũ Linh

——
Kim Vu to:…,me

> Đọc cho biết, để biết thêm về đảng dân chủ???

>
> Đảng Dân Chủ là đảng của dân nghèo, thiểu số, tỵ nạn,… Có thật vậy không?
> Cách đây khá lâu, cột báo này đã bàn qua những huyền thoại sai lầm về đảng Cộng Hoà (CH), để làm sáng tỏ vài quan điểm đã in sâu trong suy nghĩ của nhiều người, qua những rao rảng của TT Obama và truyền thông dòng chính.
> Bây giờ, ta thử nhìn qua những huyền thoại chính về đảng Dân Chủ (DC).
>
> DC LÀ ĐẢNG CỦA DÂN NGHÈO
> Đây là hình ảnh quan trọng nhất, được nhiều người chấp nhận nhất. Nhưng cũng là sai lầm lớn nhất.
> Trên căn bản, đúng là DC chủ trương giúp dân nghèo nhiều nhất, qua trợ cấp đủ loại. DC có chủ trương rất rộng rãi về trợ cấp, từ phiếu thực phẩm đến bảo hiểm y tế, trợ cấp đông con, tiền thất nghiệp, v.v…
> Như đã nhiều lần bàn qua trên cột báo này, Nhà Nước Obama đã hãnh diện khoe số người lãnh Medicaid đạt được kỷ lục cao nhất xưa nay. Một kỷ lục mà nhiều người hoan hô, nhưng riêng kẻ viết này thấy là một… tin đáng buồn hơn vui. Đúng vậy, trách nhiệm của Nhà Nước là làm cho dân giàu nước mạnh, chứ không phải là cố làm sao cho càng nhiều người nghèo khổ, sống nhờ trợ cấp càng tốt.
> Trợ cấp trong nhiều trường hợp là điều cần thiết, vì lý do nhân đạo, cũng như để tránh bất ổn xã hội, để giúp những người thiếu may mắn.
> Nhưng trợ cấp cũng có mặt trái. Trợ cấp biến con người thành một thứ nô lệ tân thời, nô lệ của trợ cấp, nô lệ của đảng cầm quyền. Một khi dính vào tròng trợ cấp, khó thoát ra, và càng ngày càng lệ thuộc trợ cấp. Người lãnh trợ cấp đâm ra ỷ lại vào trợ cấp, mất dần ý chí tự lập. Mà một khi đã lệ thuộc vào trợ cấp thì sẽ mãi mãi phải vật lộn với mức chi tiêu trong vòng trợ cấp, có nghiã là sẽ luôn luôn nghèo túng, không bao giờ có cơ hội tiến thân vì trợ cấp chỉ giúp sống qua ngày, không bao giờ giúp leo lên bực thang xã hội.
> Đó có phải là phương thuốc lý tưởng nhất để giúp dân nghèo không? Tuyệt đối không! Cách giúp dân nghèo đúng nhất là giúp họ thoát ra khỏi vòng nghèo túng chứ không phải giam hãm họ trong vòng trợ cấp.
> Mà cách giúp hữu hiệu nhất là tạo công ăn việc làm qua tăng trưởng kinh tế, không phải qua tái phân phối lợi tức, tăng thuế tức là lấy tiền nhà giàu chia lại cho dân nghèo. Nói cách khác, cần làm cho cái bánh lớn ra, tất cả mọi người đều có phần lớn ra, thay vì cứ giữ cái bánh như cũ rồi lo chia phần cho đều hơn. Trách nhiệm của Nhà Nước là bảo đảm khi chiếc bánh lớn ra thì phần của mỗi người, nhất là phần của người nghèo cũng sẽ lớn ra, không bị mấy ông nhà giàu cưỡng chiếm mất.
> Một điều nữa không nên quên. Trợ cấp không phải là cái vòi nước bất tận từ trên trời rơi xuống. Đó là tiền trong ngân sách quốc gia, lấy từ thuế hay vay mượn.
> Nói trợ cấp có thể được tài trợ bằng tăng thuế nhà giàu, chỉ là nói vu vơ, không nhìn thấy thực tế của thế giới ngày nay. Trong cái thế giới này, không phải là có hai cái phòng có bốn bức tường ngăn cách hoàn toàn, một phòng cho dân giàu sống, một phòng cho dân nghèo, cả hai giới sống biệt lập, do đó, tăng thuế nhà giàu chẳng ảnh hưởng gì đến dân nghèo. Thực tế, cả hai giới sống lẫn lộn. Trong môi trường kinh tế liên đới hiện hữu, tăng thuế nhà giàu cũng là tăng thuế tất cả mọi người, vì mấy ông nhà giàu không dại gì chấp nhận tăng thuế mà không tìm cách chuyển lên đầu người nghèo và trung lưu, bằng cách tăng giá sản phẩm hay dịch vụ họ cung cấp cho thiên hạ, nghèo cũng như giàu. Tăng thuế ông đại gia Kroger sẽ đưa đến tăng giá thịt trong các tiệm Kroger, rồi tăng giá tô phở, và người lãnh đủ cuối cùng là anh nhân công đi ăn phở.
> Tài trợ các trợ cấp bằng vay mượn? Nước Mỹ hiện nay đã tích lũy gần 20.000 tỷ nợ. Cái nợ đó không trả năm nay, sẽ phải trả 10, 20, 30 năm nữa. Đời cha ăn mặn, đời con khát nước. Nếu nghĩ ăn mặn vẫn ngon hơn, khát nước là chuyện tụi con cháu, sao mình lại phải lo, thì đó có phải là suy nghĩ cho tương lai con cháu không? Nhìn vào gương Hy Lạp thì thấy ngay.
> Trợ cấp đến một giới hạn nào đó là cần thiết và chính đáng. Quá mức đó thì cũng trở thành… một hình thức hối lộ, mua phiếu cử tri không hơn không kém.
>
> DÂN CHỦ LÀ ĐẢNG CỦA DÂN LAO ĐỘNG
> Một màn ảo thuật lớn của đảng DC là thống kê về tỷ lệ thất nghiệp.
> Ở đây, phải nói lại cho rõ. Dân Mỹ được chia ra ba thành phần:
> a) những người được tính trong thống kê lao động, là những người đang đi làm, và những người thất nghiệp nhưng đang ghi tên tìm việc làm;
> b) những người bị loại khỏi thống kê lao động, vì không đi làm quá lâu hay không ghi tên đi tìm việc làm;
> c) những người có lý do chính đáng không được kể là lao động như trẻ em, người già đã về hưu, quân nhân tại ngũ, tù nhân, và những người đang nằm nhà thương.
> Thành phần (a) là thành phần dùng để tính thống kê về tỷ lệ thất nghiệp. Lấy một ví dụ dễ hiểu: tổng cộng thành phần (a) là 100 người, trong đó 90 người đang đi làm, 10 người không đi làm nhưng ghi danh lãnh tiền thất nghiệp hay tìm việc làm, và tỷ lệ thất nghiệp là 10/100 là 10%.
> Sau một thời gian, có 4 người tìm việc không ra, hay làm biếng muốn nằm nhà không chịu đi tìm việc, hay nản chí không ghi tên tìm việc làm nữa. Họ bị loại ra khỏi (a), chuyển qua loại (b). Bây giờ thị trường lao động (a) còn lại 96 người, 90 đi làm như cũ, nhưng chỉ còn 6 thất nghiệp. Tỷ lệ thất nghiệp bây giờ là 6/96 là 6,2%.
> Tỷ lệ thất nghiệp đã giảm từ 10% xuống 6,2% nhờ 4 người đã bị loại ra khỏi thị trường lao động, chuyển qua thành phần (b).
> Đó chính là thành quả giảm tỷ lệ thất nghiệp từ 10% xuống 6% mà TT Obama đang khoe. Tỷ lệ giảm vì số người thất nghiệp quá lâu chứ chưa hẳn là do Nhà Nước tạo được việc làm cho dân. Bằng chứng cụ thể nhất là con số người bị loại khỏi thống kê lao động (a) chuyển qua (b) lên đến con số kỷ lục 93 triệu người, một phần ba tổng số dân Mỹ. Nhà Nước Obama và truyền thông phe ta rầm rộ khoe thành tích giảm tỷ lệ thất nghiệp, nhưng im re về số người rơi vào khối (b), chỉ vì đa số thiên hạ không hiểu rõ cách tính thống kê của Nhà Nước mà thôi.
> Theo Gallup, năm 2013, vì Obamacare, một nửa số doanh nghiệp tiểu thương đã đóng băng không thuê thêm nhân viên, trong khi một phần năm doanh nghiệp đã sa thải nhân viên. Năm 2014 là năm đầu tiên trong lịch sử Mỹ mà số doanh nghiệp tiểu thương đóng cửa cao hơn số doanh nghiệp mở cửa.
> Nói trắng ra, đảng DC không lo âu chuyện thất nghiệp. Chẳng những không phải ưu tiên, mà càng nhiều người thất nghiệp càng tốt vì họ sẽ phải lệ thuộc vào trợ cấp, bắt buộc phải bỏ phiếu cho DC.
> DC là đảng cổ võ cho nghiệp đoàn vì nghiệp đoàn bảo vệ quyền lợi nhân công. Chỉ tiếc là coi vậy chứ chưa chắc đã là vậy.
> Những người tỵ nạn từ bốn thập niên trước hẳn còn nhớ hai hãng máy bay lớn nhất Mỹ thời đó là Pan American Airlines và Eastern Airlines. Rất nhiều dân tỵ nạn thời mới qua, những năm sau 75, đã làm việc cho hai hãng đó. Cả hai hãng đều đã không còn nữa. Phá sản dưới thời TT Carter, tất cả nhân công bị sa thải hết, hàng trăm ngàn người bị thất nghiệp khi đó. Tại sao? Xin thưa hai công ty đó phá sản vì chi phí lương nhân viên quá cao, khiến họ không thể cạnh tranh được với mấy hãng máy bay mới và các hãng máy bay ngoại quốc. Lương cao là do kết quả tranh đấu của nghiệp đoàn. Như vậy nhìn cho kỹ, nghiệp đoàn chỉ có lợi ngắn hạn, theo quan điểm rất thiển cận, nhưng đưa đến thảm hoạ trong đường dài.
> Kỹ nghệ xe hơi của Mỹ cũng ở trong tình trạng tương tự. Không cạnh tranh nổi với Nhật, Hàn Quốc, và Âu Châu vì lương nhân công quá cao. Đáng lẽ đã sập tiệm nếu không có TT Bush và TT Obama bơm tiền vào cứu, và Chrysler bị bán cho Ý.
> Tại Mỹ, có 22 tiểu bang có luật không cho nghiệp đoàn ép nhân công phải gia nhập, và 28 tiểu bang, phần lớn là tiểu bang theo DC, như New York và Cali, có luật bắt ép này. Trong 10 năm qua, 22 tiểu bang không có luật bắt ép gia nhập nghiệp đoàn đã tạo ra 3,6 triệu việc làm, 28 tiểu bang có luật đó chỉ tạo được tổng cộng 0,9 triệu việc làm. Có nghiã là chỗ nào có nghiệp đoàn, chỗ đó nhân công khó kiếm việc làm hơn nhiều.
> Những nghiệp đoàn cũng đang tranh đấu đòi tăng lương tối thiểu lên tới 15 đô, và được bà Hillary và đảng Dân Chủ ủng hộ trong khi Cộng Hòa chống đối. Ở đây vấn đề phải nhìn cho kỹ.
> Đối với những đại công ty như Wal-Mart (mà bà Hillary trước đây là thành viên Hội Đồng Quản Trị) mà các vị chủ tịch, tổng giám đốc lãnh lương bạc triệu hay chục triệu trong khi một số lớn mấy người bán hàng chỉ được làm bán thời, lãnh lương chết đói mà không có quyền lợi gì như bảo hiểm y tế, nghỉ thường niên,… thì việc tăng lương tối thiểu cho nhân công là chuyện đáng làm và cần làm.
> Nhưng đối với hàng triệu cơ sở kinh doanh tiểu và trung thương, tăng lương tối thiểu sẽ giết chết họ. Như cột báo này đã viết nhiều lần, thử hỏi ông chủ tiệm phở tại khu Bolsa, nếu bị bắt phải tăng lương tối thiểu lên 15 đô một giờ cho những người chạy bàn thì ông sẽ phản ứng như thế nào? Vui vẻ tăng lương họ để rồi lỗ lã, phá sản? Hay là sa thải họ để đi thuê dân Mễ ở lậu, trả lương rẻ hơn? Như vậy tăng lương tối thiểu có giúp cho dân lao động tiểu thương không? Hiển nhiên là không. Thay vì lương được lên 15 đô, họ sẽ mất job. Đó là quy luật kinh tế.
> Cựu tổng giám đốc chuỗi nhà hàng McDonald khẳng định tăng lương tối thiểu lên 15 đô sẽ giết toàn bộ hệ thống McDonald. Ai cũng biết đây là hệ thống các tiệm ăn nhỏ được hưởng quyền đặc nhượng của McDonald, thường chỉ có một tá nhân viên, phần lớn là giới trẻ, học sinh lãnh lương tối thiểu.
> Thành phố Seattle tăng lương tối thiểu lên 15 đô. Kết quả tức thời là hàng loạt nhân viên xin làm ít giờ hơn để còn có thể lãnh lương ít, trong mức xin được trợ cấp. Một khiá cạnh khác rất tai hại của trợ cấp: giảm năng xuất kinh tế cả nước.
> Quý độc giả đừng hiểu lầm là kẻ viết này chủ trương cho dân lao động lãnh lương tối thiểu chết đói mãn đời. Kẻ tỵ nạn này khi mới qua Mỹ đã lãnh lương 80 đô một tuần trong nhiều năm. Vấn đề là tăng lương tối thiểu không phải là giải pháp, chỉ có tăng trưởng kinh tế mới giúp mọi người khá hơn. Có tăng trưởng kinh tế thì tự động sẽ có tăng lương. Không có tăng trưởng mà chỉ muốn tăng lương thì mọi người sẽ mất việc.
> Chính sách kinh tế của TT Obama là một chính sách chú tâm vào tái phân chia tài sản theo mô thức “công bằng” xã hội chủ nghiã, không chú tâm vào phát triển kinh tế. Theo thông báo chính thức, tăng trưởng kinh tế của Mỹ trong tam cá nguyệt đầu của 2015 là -0.7% (dấu âm, tức là suy giảm). Nói chung, trung bình tăng trưởng trong tam cá nguyệt đầu trong 7 năm từ 2009, khi TT Obama mới nhậm chức, là 0.4%, một kỷ lục thấp nhất trong tất cả các tổng thống từ sau Thế Chiến II.
> Trong cuộc tranh cử năm 2012, TT Obama tố giác đảng CH và TĐ Romney chủ trương ủng hộ các đại công ty mở hãng xưởng ở ngoài nước khiến nhân công Mỹ thất nghiệp. Nếu ta theo dõi tin báo chí, đã thấy trung tuần tháng 5 vừa qua, TT Obama vận động cho TPP (Hiệp Ước Hợp Tác Liên Thái Bình Dương), đã đi thăm trụ sở công ty Nike tại Oregon, nức nở ca tụng chính sách và sự thành công của Nike. Nike chỉ có 8.000 nhân viên ở Mỹ trong khi có hơn một triệu nhân công lãnh lương chết đói trong vùng Đông Nam Á (trong đó có Việt Nam). Chuyến viếng thăm của TT Obama làm sáng tỏ rất rõ quan điểm của ông đối với vấn đề các đại công ty mang job ra ngoài nước.
>
> ĐẢNG DÂN CHỦ LÀ ĐẢNG CỦA DÂN DA MÀU
> Đảng DC cũng chẳng phải là đảng của dân da màu. Nội chiến Nam Bắc Mỹ xẩy ra vì tổng thống CH Abraham Lincoln chủ trương hủy bỏ chế độ nô lệ da đen bị khối DC miền nam nước Mỹ chống lại. Ngay cả cho đến thời các TT Kennedy và Johnson, lúc đầu cũng chống lại những tranh đấu của dân da đen đòi bình quyền. Cho đến khi miền nam đại loạn, biểu tình, chống đối nổi lên khắp nơi dưới sự lãnh đạo của mục sư Martin Luther King thì TT Johnson mới nhượng bộ, ký luật nhân quyền, rồi đúng theo mô thức của chính trị gia, nhẩy ra vỗ ngực khoe công “giải phóng” dân da đen!
> Ngày nay, DC là đảng được dân da màu ủng hộ thật, vì là đảng ban bố trợ cấp rộng rãi nhất lịch sử Mỹ. Bất cứ ông bà nào ra tranh cử với danh nghiã DC sẽ được dân da đen nhiệt liệt bầu ngay, chỉ vì trợ cấp.
> Nhưng trong con mắt của các chính khách DC, dân da màu vẫn chỉ là công cụ cho họ giữ cái ghế thôi. Ngay cả TT Johnson khi ký các đạo luật nhân quyền cho dân da đen cũng vẫn gọi họ là “mấy tên mọi” –niggers!
> Trong vấn đề di dân bất hợp pháp gốc la-tinh cũng vậy, tất cả chỉ là chuyện đếm phiếu không hơn không kém. DC hô hào hợp thức hoá họ, nhưng chỉ là … đánh võ miệng thôi.
> Nếu ta tinh ý một chút, sẽ thấy DC là đảng giả dối nhất trong vấn đề này. Trong hai năm 2009-2010, DC nắm Toà Bạch Ốc, và kiểm soát một cách tuyệt đối cả thượng viện lẫn hạ viện, họ đã có thể ra luật ân xá toàn diện cả chục triệu di dân lậu. Nhưng họ không làm gì hết, cho đến khi CH chiếm đa số tại Hạ Viện năm 2010 thì mới ồn ào kêu gọi ân xá để lấy điểm với khối cử tri Mỹ gốc la-tinh.
> Ngay cả TT Obama, ông cũng chỉ lấy quyết định hoãn trục xuất trong nhiệm kỳ hai, khi ông không còn phải ra tranh cử nữa. Nếu lấy quyết định trước bầu cử năm 2012 thì biết đâu chừng bây giờ ta đã có TT Romney rồi.
> Những người nghĩ rằng DC giàu lòng nhân đạo, lo cho di dân lậu chỉ là những nạn nhân ngây ngô nhất của chính trị Mỹ, vì đã không nhìn thấy giá trị của 10 triệu lá phiếu của di dân nếu được hợp pháp hoá.
>
> ĐẢNG DÂN CHỦ LÀ BẠN CỦA DÂN TỴ NẠN
> Đây là lập luận của những ông bà tỵ nạn Việt ủng hộ đảng DC. Nhưng nhìn lại cho kỹ, coi dzậy mà hổng phải dzậy đâu.
> Trước tiên, đảng DC là đảng đã bức tử Nam VN, sau khi thanh toán TT Diệm để áp đặt lính Mỹ vào Miền Nam mà vẫn thua VC, ép TT Nixon phải bỏ chúng ta, qua hàng loạt biện pháp khoá tay TT Nixon, cấm “bành trướng” chiến tranh qua CămPuChia và Lào, cắt giảm ngân sách, cắt giảm viện trợ quân sự cho Nam VN,… Chuyện “Nixon bán đứng Nam VN cho bác Mao” chỉ là chuyện đổ thừa chạy tội không có căn bản cũng chẳng hợp tình hay hợp lý mà cột báo này đã bàn quá nhiều lần.
> Đảng DC năm 1975 cũng mạnh mẽ chống đối TT Ford mở cửa tiếp nhận dân tỵ nạn, trong đó có ba tiếng nói mạnh nhất là Jerry Brown, đương kim Thống Đốc Cali, John Kerry, đương kim Ngoại Trưởng, và Joe Biden, đương kim Phó Tổng Thống.
> Năm 1978 khi hàng triệu quân cán chính miền Nam còn chết dở sống dở trong tù cải tạo, TT Carter gửi một phái đoàn qua Hà Nội thảo luận việc bỏ cấm vận và thiết lập bang giao nếu VC giúp tìm xác lính Mỹ. VC khi đó đang khủng hoảng kinh tế, chuẩn bị đánh CămPuChia và đối phó với Trung Cộng, nên ra giá bắt TT Carter nhận tù cải tạo trong khi gián tiếp trục xuất hàng vạn thuyền nhân, để xả bớt gánh nặng kinh tế và ưu tư an ninh nội bộ. Những người nghĩ Carter đón nhận HO vì lý do nhân đạo chỉ là những người ngủ mơ. Ưu tiên của TT Carter là xác lính Mỹ, không phải tù cải tạo Việt Nam. Câu chuyện bị gián đoạn vì CSVN đánh CămPuChia, và sau đó, các ông CH Reagan và Bush cha lên làm tổng thống. TT Clinton năm 1994 tiếp nối chính sách của TT Carter, bỏ cấm vận, nhìn nhận và trao đổi quan hệ ngoại giao với CSVN. TT Obama hiện đang cố thân thiện tối đa với CSVN, phá lệ, trịnh trọng đón Tổng Bí Thư đảng CSVN tại Tòa Bạch Ốc, rồi gửi đại sứ Ted Osius đi gặp cộng đồng tỵ nạn tại San Jose, đeo huy hiệu cờ đỏ sao vàng, cấm treo cờ vàng trong hội trường, hô hào hòa hợp hòa giải với CSVN.
> Nói tóm lại, tất cả những chuyện Dân Chủ là đảng của dân nghèo, lao động, di dân, da màu, tỵ nạn, v.v… chỉ là những huyền thoại do đảng Dân Chủ tạo ra, rồi được truyền thông phe ta quảng bá. Nguyên tắc chỉ đạo của nghệ thuật tuyên truyền là cho dù là một điều không đúng sự thật, nhưng nói mãi cũng sẽ có người tin, càng về lâu về dài càng nhiều người tin. (02-08-15)
> Vũ Linh
>
> __._,_.___
………………………………………………………………………………………..

Fwd: 10 Điều bi-ai! Mà cụ Phan-Chu-Trinh đã chỉ ra!!!
Kim Vu to:…,me

>> 10 Điều bi-ai! Mà cụ Phan-Chu-Trinh đã chỉ ra!!!
>> 100 năm sau vẫn… nguyên-vẹn!
>> Và còn tệ hơn nữa!!!
bi ai-PCT.jpg1
>> Phan Chu Trinh

>> 1. Trong khi người nước ngoài có chí cao, dám chết vì việc nghĩa! Vì lợi-dân ích-nước!!! Thì người nước mình tham sống sợ chết! Chịu kiếp sống nhục-nhã đoạ-đày!!!
>>
>> 2. Trong khi người ta dẫu sang, hay hèn! Nam hay nữ ai cũng lo học lấy một nghề!!! Thì người mình chỉ biết ngồi không ăn bám!!!.
>>
>> 3. Trong khi họ có óc phiêu-lưu mạo-hiểm! Dám đi khắp thế-giới mở-mang trí óc!!! Thì ta suốt đời chỉ loanh-quanh xó bếp! Hú-hí với vợ con!!!
>>
>> 4. Trong khi họ có tinh-thần đùm-bọc! Thương yêu giúp-đỡ lẫn nhau!!! Thì ta lại chỉ quen thói giành-giật! Lừa-đảo nhau vì chữ lợi!!!
>>
>> 5. Trong khi họ biết bỏ vốn lớn! Giữ vững chữ tín trong kinh-doanh làm cho tiền bạc lưu-thông! đất nước ngày càng giàu có!!! Thì ta quen thói bất-nhân bất-tín! Cho vay cắt cổ, ăn quỵt vỗ nợ, để tiền bạc đất-đai trở thành vô-dụng!!!
>>
>> 6. Trong khi họ biết tiết-kiệm tang-lễ! Cư-xử hợp-nghĩa với người chết!!! Thì ta lo làm ma-chay cho lớn! đến nỗi nhiều gia-đình bán hết ruộng, hết trâu!!!
>>
>> 7. Trong khi họ ra sức cải-tiến phát-minh! Máy-móc ngày càng tinh-xảo!!! Thì ta đầu óc thủ-cựu! ếch ngồi đáy giếng! Không có gan đua-chen thực-nghiệp!!!
>>
>> 8. Trong khi họ giỏi tổ-chức công-việc! Sắp-xếp giờ nghỉ, giờ làm hợp lý!!! Thì ta chỉ biết chơi-bời! Rượu-chè cờ- bạc, bỏ-bê công-việc!!!
>>
>> 9. Trong khi họ biết gang-gỏi tự-lực tự-cường! Tin ở bản-thân!!! Thì ta chỉ mê-tín nơi-mồ mả! Tướng số! Việc gì cũng cầu Trời khấn Phật!!!
>>
>> 10. Trong khi họ làm việc Quan cốt ích-nước lợi-dân! đúng là “đầy-tớ” của dân! được dân tín-nhiệm!!! Thì ta lo xoay-xở chức Quan để no-ấm gia-đình! Vênh-vang hoang-phí! Vơ-vét áp-bức dân-chúng!!! v.v…
>> __._,_.___
>> Posted by: Tran Ho <tranho1@yahoo.com>

…………………………………………………………………………………..

One comment

Add a Comment

Your email address will not be published.

This site uses Akismet to reduce spam. Learn how your comment data is processed.

Web
Analytics