Mừng Xuân Mới Nhâm Thìn-2012 *
Nhã Nhạc
LỜI NGỎ – Khi cây mai trong sân nhú lên những đọt lá xanh non mơn mởn, nhưng rất hiếm hoi trong cái giá lạnh của mùa Đông ; những nụ hoa đào nhỏ xíu lộ sắc đỏ trổ ra thưa thớt trên cành, chúng tôi hiểu Mùa Xuân Mới đang về với muôn loài ; nhưng lá non và nụ hoa đào này lại như là dấu hiệu thật thân quen, chỉ để dành báo hiệu cho chúng ta – những người Việt Nam hiện đang xa xứ …biết “Mùa Xuân sang với hoa anh đào …”, và cả với Hoa Mai, Quất, Thược Dược ….đang sắp dần dần xuất hiện trên các ngả đường Bolsa (như trên đường hoa Nguyễn Huệ năm xưa) ; những hộp bánh mứt , bánh chưng, với giấy gói đỏ tươi cũng sẽ được trưng bán ngay đây trong các cửa tiệm, các chợ …Cảnh tượng thân quen, dấu yêu này làm nức lòng người tha hương, khiến đôi khi chúng tôi cảm thấy xúc động vì nhớ quê hương đến nghẹn ngào và muốn bay ngay về Sài Gòn – Sài Gòn của những ngày trước 1975 !
Dẫu cho sắc Xuân thắm tươi như thế này, cảnh tượng đồng hương của chúng tôi nao nức, nhộn nhịp sắm sửa đón chờ Năm Mới Nhâm Thìn sắp tới như thế kia, chúng tôi không quên năm vừa qua, hầu hết chúng ta đã chịu ảnh hưởng xấu của một nền kinh tế suy thoái ….Nay, trước thời khắc giao hòa, tiễn năm cũ đi, đón năm mới đến, chúng tôi thành tâm chúc quí độc giả, bằng hữu, các em, và gia đình : Năm Mới Nhâm Thìn 2012 An Bình , Thịnh Vượng , Hạnh Phúc , Sức Khỏe Thật Tốt .
Trân trọng,
Nhã Nhạc
————————————————————
Thơ Mùa Xuân
Hoa Mai ngày Tết(Hình:Wikipedia)
Thơ Xuân(Vua Trần Nhân Tông) *
CẢNH XUÂN
Chim hót nhởn nhơ, hoa liễu dày,
Bóng thềm nhà vẽ mây chiều bay
Chuyện đời khách đến thôi không hỏi
Cùng tựa lan can ngắm núi mây.
XUÂN MUỘN
Tuổi trẻ sao từng hiểu sắc không
Cả xuân hoa nở ngất ngây lòng
Đến nay đành rõ mặt xuân ấy
Nệm cỏ giường thiền ngắm rụng hồng.
BUỔI SỚM MÙA XUÂN
Ngủ dậy, mở cánh cửa,
Xuân về đã chẳng hay!
Bươm bướm một đôi trắng
Phơi phới nhắm hoa bay
TRÊN HỒ ĐỘNG THIÊN
Cảnh hồ Động thiên nọ,
Hoa cỏ kém vẻ xuân.
Thượng đế thương hiu quạnh
Chuông Thái thanh bỗng ngân. **
*Trần Nhân Tông (chữ Hán: 陳仁宗; 1258 – 1308), tên thật là Trần Khâm (陳昑) là vị vua thứ ba của nhà Trần (sau vua cha Trần Thánh Tông và trước Trần Anh Tông) trong lịch sử Việt Nam. Ông ở ngôi 15 năm (1278 – 1293) và làm Thái Thượng hoàng 15 năm. Ngài là người đã thành lập Thiền phái Trúc Lâm Yên Tử, lấy pháp hiệu là Đầu đà Hoàng giác Điếu ngự. Ngài được sử sách ca ngợi là một trong những vị vua anh minh nhất trong lịch sử Việt Nam.(Theo Wikipedia)
**Nguồn bài thơ: trangnhaquangduc.com
………………………………………………………………..
Thơ Đoàn Văn Cừ
Chợ tết
Dải mây trắng đỏ dần trên đỉnh núi,
Sương hồng lam ôm ấp nóc nhà tranh,
Trên con đường viền trắng mép đồi xanh,
Người các ấp tưng bừng ra chợ Tết.
Họ vui vẻ kéo hàng trên cỏ biếc;
Những thằng cu áo đỏ chạy lon xon,
Vài cụ già chống gậy bước lom khom,
Cô yếm thắm che môi cười lặng lẽ.
Thằng em bé nép đầu bên yếm mẹ,
Hai người thôn gánh lợn chạy đi đầu,
Con bò vàng ngộ nghĩnh đuổi theo sau.
Sương trắng rỏ đầu cành như giọt sữa,
Tia nắng tía nháy hoài trong ruộng lúa,
Núi uốn mình trong chiếc áo the xanh,
Đồi thoa son nằm dưới ánh bình minh.
Người mua bán ra vào đầy cổng chợ.
Con trâu đứng vờ rim hai mắt ngủ,
Để lắng nghe người khách nói bô bô.
Anh hàng tranh kĩu kịt quẩy đôi bồ,
Tìm đến chỗ đông người ngồi giở bán.
Một thầy khoá gò lưng trên cánh phản,
Tay mài nghiên hí hoáy viết thơ xuân.
Cụ đồ nho dừng lại vuốt râu cằm,
Miệng nhẩm đọc vài hàng câu đối đỏ.
Bà cụ lão bán hàng bên miếu cổ,
Nước thời gian gội tóc trắng phau phau.
Chú hoa man đầu chít chiếc khăn nâu,
Ngồi xếp lại đống vàng trên mặt chiếu.
Áo cụ lý bị người chen sấn kéo,
Khăn trên đầu đang chít cũng bung ra.
Lũ trẻ con mải ngắm bức tranh gà,
Quên cả chị bên đường đang đứng gọi.
Mấy cô gái ôm nhau cười rũ rượi,
Cạnh anh chàng bán pháo dưới cây đa.
Những mẹt cam đỏ chót tựa son pha.
Thúng gạo nếp đong đầy như núi tuyết,
Con gà trống mào thâm như cục tiết,
Một người mua cầm cẳng dốc lên xem.
Chợ tưng bừng như thế đến gần đêm,
Khi chuông tối bên chùa văng vẳng đánh,
Trên con đường đi các làng hẻo lánh,
Những người quê lũ lượt trở ra về.
Ánh dương vàng trên cỏ kéo lê thê,
Lá đa rụng tơi bời quanh quán chợ.
Đoàn Văn Cừ
Nguồn:Thi nhân Việt Nam-Hoài Thanh-Hoài Chân
………………………………………………………………….
Thơ Nguyễn Bính
Mưa xuân
Em là con gái trong khung cửi
Dệt lụa quanh năm với mẹ già
Lòng trẻ còn như cây luạ trắng
Mẹ già chưa bán chợ làng xa
Bữa ấy mưa xuân phơi phới bay
Hoa xoan lớp lớp rụng vơi đầy
Hội chèo làng Ðặng đi ngang ngõ
Mẹ bảo: “Thôn Ðoài hát tối nay”
Lòng thấy giăng tơ một mối tình
Em ngừng thoi lại giữa tay xinh
Hình như hai má em bừng đỏ
Có lẽ là em nghĩ đến anh
Bốn bên hàng xóm đã lên đèn
Em ngửa bàn tay trước mái hiên
Mưa chấm bàn tay từng chấm lạnh
Thế nào anh ấy chả sang xem!
Em xin phép mẹ, vội vàng đi
Mẹ bảo xem về kể mẹ nghe
Mưa bụi nên em không ướt áo
Thôn Ðoài cách có một thôi đê
Thôn Ðoài vào đám hát thâu đêm
Em mải tìm anh chả thiết xem
Chắc hẳn đêm nay giường cửi lạnh
Thoi ngà nằm nhớ ngón tay em
Chờ mãi anh sang anh chẳng sang
Thế mà hôm nọ hát bên làng
Năm tao bảy tuyết anh hò hẹn
Ðể cả mùa xuân cũng nhỡ nhàng!
Mình em lầm lũi trên đường về
Có ngắn gì đâu môt dải đê!
Áo mỏng che đầu mưa nặng hạt
Lạnh lùng thêm tủi với canh khuya
Bữa ấy mưa xuân đã ngại bay
Hoa xoan đã nát dưới chân giày
Hội chèo làng Ðặng về ngang ngõ
Mẹ bảo: “Mùa xuân đã cạn ngày”
Anh ạ! Mùa xuân đã cạn ngày!
Bao giờ em mới gặp anh đây?
Bao giờ hội Ðặng đi ngang ngõ
Ðể mẹ em rằng “hát tối nay”?
Nguồn:thica.net
…………………………………………………………