1.Tin Buồn Cựu NS/TV 53-60 -2.Bài sưu tầm tặng bạn TV 53-60(BT)

 TIN BUỒN VÃ PHÂN ƯU CỦA TV 53-60

……………………………………………………………………

Tin buồn Bạn Nguyễn Thị Hảo
KimDung to: Toàn thể TV 53-60

                                                                                                                           TIN BUỒN
Kim  Dung xin báo 1 tin buồn:


       Bạn Nguyễn Thị Hảo (Pháp danh Nhật Vân)
là bạn học trong nhóm TV 53-60 của chúng ta đã từ trần lúc 11 giờ 32 phút sáng ngày Thứ Bảy 10-12-2016 tại El Monte.
Hưởng thọ 79 tuổi.
Linh cữu được quàn tại Westminster Memorial Park Mortuary
14801 Beach Blvd, Westminster, CA 92683
Tang lễ sẽ được cử hành lúc 10 giờ sáng Chủ Nhật 18 -12- 2016 tại Room Lakeside Chapel (góc Beach và Bolsa)
Thân mến mời các bạn TV 53-60 đến thăm viếng và tiễn đưa bạn Hảo lúc 10 giờ ngày Chủ Nhật 18-12-2016
Tùy theo niềm tin tôn giáo của các bạn, chúng ta cùng cầu nguyện cho bạn Hảo sớm được vãng sanh Cực Lạc Quốc.

KIM DUNG

…………………………………………………………………………………….

Tin buồn bạn Thục Viên

KimDung to :Toàn thể TV 53-60 – Nov. 27,2016

Kim Dung xin báo 1 tin buồn :
Bạn Nguyễn Thục Viên trong nhóm TV 53- 60 của chúng ta mới từ trần ngày  21 –  11 –  2016 tại  Pasadena (Bạn Thục Viên đã bị bệnh Alzheimer mấy năm rồi).

Tang lễ sẽ được cử hành ngày  30 tháng 11 năm 2016 tại nghĩa trang Rose Hill ( Whittier, California )
Nhóm TV 53-60 xin chia buồn với Anh Địch và tang quyến !

Chúng tôi xin cầu nguyện cho hương linh bạn Thục Viên sớm vãng sinh miền Cực Lạc

            VÔ  CÙNG THƯƠNG  TIẾC BẠN THỤC VIÊN  .

-o0o-o0o-o0o-

Son Nguyen

Nov 28

to vpham151, me, Vĩnh, Đức, Kim, Thảo, Thu, Bich, Doan, Hoang, Diệu, Thinh, Ngoc, Mai, Thoa, Thanh, Vinh, Bạch, Hồng, Vĩnh, Kiều, Tần, Lệ, Mai, Quỳnh

Cam on Kim Dung da bao tin! Minh con nho ban Thuc Vien hoi cung hoc Trung Hoc, Thuc Vien rat hien lanh va than thiet voi ban be.

Chung toi xin chia buon voi anh Địch và tang quyến va cau Nguyen cho huong linh ban Thuc Vien som ve noi vinh hang!

Ngan Son,

-o0o-

Vinh-Phuc Luu

Nov 28

to KimDung, me, Đức, Kim, Thảo, Thu, Bich, Doan, Hoang, Diệu, Thinh, Ngoc, Mai, Thoa, Thanh, Vinh, Bạch, Hồng, Vĩnh, Kiều, Tần, Lệ, Mai, Quỳnh, Nguyen

Kim-Dung ơi,

Cảm ơn KD báo tin buồn.  Thục-Viên học với mình từ Tiểu-Học sang Trung-Học.  Hồi ở Hà-nội, Mẹ Thục-Viên là Bà Giáo Thưởng dạy trường Thanh-Quan.  Mỗi lần đi học, Mẹ Thục-Viên cho cyclo nhà đưa TV đi học và ghé qua đón mình.  Mình nhớ dường như nhà TV ở đường Cột Cờ thì phải.  Tụi mình hồi nhỏ rất thân nhau và rất nhiều kỷ-niệm.  Qua đây ít liên-lạc vì mỗi người một nơi nhưng trong tâm thì luôn nhớ nhau.

Bây giờ TV đi trước tụi mình rồi, người ở lại bao giờ cũng buồn!  Cầu xin Thiên-Chúa an ủi anh Địch và toàn-thể tang quyến trong nỗi đau mất-mát người thân-yêu…

Vĩnh-Phúc

…………………………………………………………………………………….

Thông Tin

Kim Vu to:Toàn thể TV 53-60- Dẹc5,2016

Xin báo tin để các bạn biết thân mẫu của bạn Trương Hoàng Yến là:

Cụ Quả Phụ Trương Ngọc Vinh
nhũ danh Vũ Minh Tuệ
đã quy tiên ngày 02 tháng 12 năm 2016
tại Houston, Texas
hưởng thượng thọ 98 tuổi.

Nhóm Trưng-Vương 53-60 Houston sẽ đại diện các bạn đăng báo phân ưu và đến chia buồn cùng bạn Hoàng Yến và tang quyến.

Thân mến,

Kim Long

…………………………………………………………………….

BÀI SƯU TẦM TẶNG  BẠN TV 53-60 (BT)

Fwd: Tr : Fwd: : Người còn đó, Ta còn đây,
KimDung N to:….,me 
Begin forwarded message:

> From: Sue Nguyen
> Date: November 5, 2016 at 1:12:44 PM PDT
> Subject: Fw: Tr : Fwd: : Người còn đó, Ta còn đây,
>
>
> Người còn đó, Ta còn đây,
>
> Thăm hỏi Bạn, biết rằng người còn đó
> Nỗi mừng vui tràn ngập cõi lòng tôi
> Cuộc đời này bao sóng gió, nổi trôi
> Vui được biết, Bạn bình an vui sống
> Đời trần thế ví như là huyễn mộng
> Kiếp nhân sinh là sinh tử, tử sinh
> Quý nhau chăng chỉ ở một chữ Tình
> Tình cha mẹ, tình vợ chồng, bè bạn
> Tình cảm ấy ta không treo giá bán
> Khi con tim không đơn vị đo lường
> Bàn cân nào, cân được chữ Yêu Thương
> Thế mới biết Thương Yêu là vô giá!
> Cuộc đời dẫu đảo điên, nhiều dối trá
> Nếu chúng ta thực sự mến thương nhau
> Thì tiếc chi một lời nói, câu chào
> Hãy trao gửi, sưởi ấm tình nhân thế
> Có hơn không dù biết rằng chậm trễ
> Vì con người ai cũng thích yêu thương
> Được thương người và cũng được người thương
> Hãy bày tỏ yêu thương dù có chậm
> Bạn còn đó! Tôi còn đây! Mừng lắm!
> Vì chúng ta còn cơ hội gặp nhau
> Để trao nhau lời nói với câu chào
> Đầy thân ái, đầy yêu thương, quý mến
> Chuyện dĩ vãng, chuyện tương lai sắp đến
> Hãy quên đi, xin nhớ hiện tại thôi
> Nếu tâm bình trí lạc! Thế đủ rồi!
> Người còn đó! Tôi còn đây! Phúc lắm!
>
> Sương Lam

…………………………………………………………….

Fwd: Bài thơ từ viện dưỡng lão được lan truyền khắp nước Úc

Hau Nguyen to:….,me

 

> Bài thơ từ viện dưỡng lão được lan truyền khắp nước Úc


>
> Một ông lão ở Úc đã ra đi trong hiu quạnh tại viện dưỡng lão. Nhưng điều ông để lại lấy đi nước mắt của biết bao người.
> Nhiều nơi trên thế giới, sự quan tâm của con cái đối với bố mẹ già đơn giản chỉ là gửi họ vào viện dưỡng lão, như làm tròn trách nhiệm và bổn phận của người con.
>
> Cuộc sống hiện đại đầy biến động, những người trẻ tuổi bị cuốn theo xu hướng sống nhanh, sống gấp khiến người thân bên cạnh vô tình bị lãng quên. Ông Mak Filiser chính là một trong những người
>
> không may như vậy.
>
> Bước sang tuổi xế chiều, ông được đưa vào sống ở viện dưỡng lão ở Úc. Không gia tài đồ sộ cũng chẳng con cái đầy đàn, tài sản duy nhất ông có chỉ là tấm thân gầy gò và già nua. Đến cả những cuộc hẹn của người thân ông cũng ít lần được nhận. Ai cũng cho rằng, Mak là người bất hạnh, mảy may không có chút gì để đời, con cái thì hờ hững lãng quên.
>
> Thế nhưng, cái ngày ông từ giã cuộc sống ngay chính nơi cô đơn nhất này, người ta mới phát hiện ra một kho báu vô giá. Đó không phải là vàng bạc, đá quý mà chỉ là một tờ giấy nhàu nát với những dòng thơ nguệch ngoạc, được cô y tá vô tình thấy lúc dọn phòng.
>
> Bài thơ từ viện dưỡng lão được lan truyền khắp nước Úc
>

> Tưởng chừng như những câu chữ của một ông lão sẽ ngắn ngủi và chẳng mấy hay ho. Thế nhưng sau khi các cô y tá đưa bài thơ “Cranky Old Man” của ông lên mạng xã hội, tác phẩm này đã lan truyền khắp nước Úc, đăng trên mọi tạp chí trong lễ Giáng Sinh.
>
> Bài thơ nhanh chóng trở thành một hiện tượng toàn cầu không phải bởi nghệ thuật ngôn từ mà cốt là vì trái tim của ông lão ngoài 80 tuổi gửi gắm trong từng con chữ, từng câu thơ. Cảm động hơn cả không phải là những người bạn già khác ở viện dưỡng lão mà chính là những cô y tá, những người đã từng chăm sóc và luôn nghĩ rằng ông lão thật bất hạnh vì chẳng có trong tay thứ gì.
>
> Ông lão gàn dở”
> Hỡi những cô y tá, cô thấy gì?
> Cô nghĩ điều gì khi nhìn vào tôi?
> Một ông lão ốm yếu, già nua và ngớ ngẩn
> Tính tình thật kì quặc với đôi mắt xa xăm
> Luôn rơi vãi thức ăn, chẳng mấy khi lên tiếng
> Khi cô lớn tiếng quát: “Ông hãy cố một lần
> Dường như ông không thấy, mọi điều mà tôi làm”
> Người luôn mãi bỏ quên… một chiếc giày hay tất?
> Chẳng bao giờ lên tiếng, để mặc cô làm việc
> Tắm rửa và ăn uống, suốt cho một ngày dài
> Đó là điều cô nghĩ, nhìn thấy, có phải không?
> Nhìn kĩ hơn cô hỡi, cô chưa thấy tôi đâu
> Hãy ngồi đây tôi kể, câu chuyện của đời mình
>

> Khi tôi lên mười tuổi, sống với cha và mẹ
> Với anh và với chị, những người yêu thương nhau
> Rồi khi lên mười sáu, với đôi cánh trên chân
> Luôn mơ mộng mỗi ngày, về tình yêu đích thực
> Và chú rể đôi mươi, với trái tim rực cháy
> Sống với lời nguyện thề, trọn đời xin gìn giữ.
> Bước vào tuổi hai lăm, nuôi nấng đứa con mình
> Luôn cần sự chỉ bảo, bên mái ấm yêu thương
> Người đàn ông ba mươi, khi sức trai bùng cháy
> Che chở cho mọi người, gắn bó mãi dài lâu
> Tuổi bốn mươi ập tới, đàn con cất cánh bay
> Người phụ nữ bên tôi, giúp vơi đi nỗi sầu
> Năm mươi năm trôi qua, những đứa trẻ lại về
> Một lần nữa trong tôi, hạnh phúc lại đong đầy.
>
> Bóng tối bỗng che phủ, khi vợ hiền đi xa
> Tôi nhìn vào tương lai, run rẩy và sợ hãi
> Những đứa trẻ của tôi, chẳng thể nào gặp chúng
> Năm tháng đã trôi qua, cuốn mất đi tình yêu
> Giờ đây đã già nua, thiên nhiên thật tàn nhẫn
> Tuổi già đến nhanh chóng, cứ ngỡ như trò đùa
> Thân xác bỗng suy tàn, sức sống cũng ra đi
> Tuy trái tim ngừng đập, chỉ còn là đá lạnh
> Nhưng trong thân xác này, nhiệt huyết vẫn bùng cháy
>
> Để rồi một ngày kia, trái tim bừng sống dậy
> Tôi nhớ những niềm vui…tôi nhớ những nỗi buồn…
> Tôi yêu và tôi sống, bắt đầu một lần nữa
> Dù giây phút còn lại, ít ỏi và ngắn ngủi
> Người ơi có biết chăng, chẳng có gì vĩnh cữu
> Hãy mở mắt và nhìn
> Chẳng phải lão già đâu
> Hãy lại gần và thấy…một TÔI thật trẻ trung.”
>
>
> Bài thơ đầu tiên là những lời nhắn nhủ của Mak đến những cô y tá. Đừng chỉ nhìn ông như một lão già ngớ ngẩn và lẩm cẩm, đừng chỉ mãi tất bật chăm lo và quên rằng thứ họ cần hơn là một người bạn tâm sự sẻ chia. Nếu hời hợt và thoáng qua ta sẽ chỉ thầy bề ngoài khắc khổ và già nua. Phải đến khi thẩm từng câu chữ ta mới thấy được kho báu tâm hồn vô giá nằm ẩn sâu bên trong Mak.
>
> Bài thơ cũng là lời nhắc nhở tới những người trẻ tuổi. Đừng mải chạy theo cuộc sống cơm áo gạo tiền mà quên dành thời gian ở bên cha mẹ. Cứ mỗi ngày lãng phí trôi qua, bạn đã mất đi 24 giờ được ở gần họ. Vì thế, hãy biết trân trọng và chăm sóc bố mẹ khi còn có thể.
>
> Theo India

…………………………………………………….

Add a Comment

Your email address will not be published.

This site uses Akismet to reduce spam. Learn how your comment data is processed.

Web
Analytics