1.Nhà văn Tô Hoài từ trần ở tuổi 94(BBC)-2.Trang Thơ:Nguyễn Bính-Hoàng Anh Tuấn-Du Tử Lê-3. Ảnh đẹp-

Nhà văn Tô Hoài từ trần ở tuổi 94
Nguồn:BBC – chủ nhật, 6 tháng 7, 2014

De men

Tác phẩm Dế Mèn Phiêu Lưu Ký của nhà văn Tô Hoài được tái bản rất nhiều lần

Nhà văn Tô Hoài, một trong những cây viết tên tuổi của nền văn học cận đại ở Việt Nam, vừa qua đời sáng 6/7 tại Hà Nội, thọ 94 tuổi.

Ông tên thật là Nguyễn Sen, sinh năm 1920 tại huyện Thanh Oai, Hà Nội, và lớn lên tại làng Nghĩa Đô, Từ Liêm, Hà Đông (nay thuộc quận Cầu Giấy, Hà Nội)

Sáng tác nhiều ở các thể loại khác nhau như truyện ngắn, truyện dài, hồi ký, kịch bản phim, v.v…, nhưng có lẽ ‘Dế Mèn Phiêu Lưu Ký’ mà ông viết hồi năm 1941 là một trong những tác phẩm của ông gắn bó với nhiều thế hệ bạn đọc thiếu niên Việt Nam nhất.

Tác phẩm này cũng từng được dịch ra hàng chục thứ tiếng.

‘Vợ Chồng A Phủ’, một sáng tác khác của ông, được đưa vào giảng dạy trong chương trình sách giáo khoa phổ thông và được dựng thành phim ở Việt Nam.
‘Cách nhìn chính thống’

Năm 1992, hồi ký ‘Cát Bụi Chân Ai’ của ông đã gây ồn ào dư luận khi đưa ra chân dung một số nhà văn thuộc hàng ‘vai vế’.

Trong hồi ký, ông có nhắc tới Nhân văn Giai phẩm, một chủ đề luôn được coi là nhạy cảm, tuy cách ông đề cập, nhận định vấn đề được đánh giá là chính thống, phù hợp với cái nhìn của giới chức.

Gần đây hơn, tác phẩm ‘Ba Người Khác’ mà ông viết về thời cải cách ruộng đất, cũng gây tiếng vang ít nhiều. Được biết tiểu thuyết này được viết xong từ 1992 nhưng tới 2006 mới được phép in.

Ông được nhà nước Việt Nam trao tặng nhiều giải thưởng văn học, gồm Giải thưởng Hồ Chí Minh về Văn học – Nghệ thuật (1996), Giải nhất Tiểu thuyết của Hội Nhà văn Việt Nam 1956, Giải A Giải thưởng Hội Văn nghệ Hà Nội (1970), Giải thưởng Hội Nhà văn Á – Phi (1970).

Tin ông qua đời chỉ trong vài giờ đồng hồ thu hút hơn nửa triệu người xem trên trang Facebook của BBC Tiếng Việt, với hàng chục ngàn người bấm nút Likes, hàng ngàn người tham gia bình luận và hơn một ngàn người bấm nút Shares.

……………………………………………….

Trang Thơ

Thơ Du Tử Lê

Me da xa -Tranh DTL

Tôi Thấy Dòng Sông Trong Mắt Em **

Du Tử Lê

tôi thấy dòng sông trong mắt em
buổi trưa tìm thấy nắng soi gương.
sớm mai tìm thấy hàng cây. gió
buổi tối tìm… tôi trong bóng đêm.

tôi thấy dòng sông trong mắt em
nỗi buồn tìm lại mùi hơi. quen
nhớ nhung neo dưới cành hoa khế
hương tóc thẹn lâu… bàn tay xin.
tôi thấy dòng sông trong mắt em
thanh xuân thất lạc ngọn sầu đông.
mà môi vẫn đỏ mùa ve. cũ.
ký ức ngân từ tôi. hồi chuông.

tôi thấy dòng sông trong mắt em
quê người in vách bóng chim. câm.
đèn hoa trôi giữa đôi vai Huế
cùng với tình-yêu-tôi-xốn-xang.

tôi thấy dòng sông trong mắt em.
con đường treo ngược tháng. năm. đen.
dòng sông đáy mắt, xanh chua xót:
– giục giã tàn phai sớm tận cùng.

(Cali. Jan 2013.)

-o0o-

Tôi Trôi Theo Tôi- Con- Sông **

Du Tử Lê

tôi đi xuyên qua đêm. mưa
thấy trong lục bát buổi trưa em, về.
tôi đi xuyên qua lời thề,
thấy tôi thơ ấu bèo nhèo chiến tranh.
tôi đi xuyên qua màu xanh
thấy trên khung vải nổi gân nỗi buồn.

tôi đi xuyên qua mùi nhang,
thấy như buổi sáng điệu đàng… vết thương.
tôi đi xuyên qua cội, nguồn
thấy em. thương lắm. chọn nhầm tôi. hư!

tôi đi xuyên qua đời sau,
thấy em kim, chỉ chờ nhau, mỏi mòn.
tôi đi trở ngược thời gian,
thấy em bé xíu. thuở còn… ngậm ti.
tôi đi xuyên qua giấc mơ,
thấy ồ! sáu chữ cũng vừa… bảy mươi!
tôi đi xuyên qua cuộc đời
thấy như lục bát thôi nôi từng dòng.
.
tôi trôi theo tôi-con-sông…

(Nov. 2012)

-o0o-

** Trích trong ‘Biệt Khúc’ của tác giả Du Tử Lê —

………………………………………………..

THƠ Hoàng Anh Tuấn **

Hoang Anh Tuan

Bài thơ Hà Nội

Em Hà Nội Hàng Đường trong giọng nói
Để Hàng Bông êm ái lót cơn mơ
Thương những buổi chiều Bác Cổ ngày xưa
Anh nắn nót một Trường Thi lãng mạn
Thơ thuở bé khắc ghi tình Ngõ Trạm
Hàng Cỏ ơi, nét thảo có mờ phai
Theo gót chân em từng bước Hàng Hài
Yêu Hàng Lược chải mềm hương mái tóc
Thương dĩ vãng chiều Cổ Ngư trốn học
Hồn ngây ngô theo điệp khúc Hàng Đàn
Hàng Guốc trưa hè gõ nhịp bình an
Khi Hàng Nón quay nghiêng che mắt thỏ
Anh lúng túng cả Đồng Xuân xấu hổ
Gió mơn man Hàng Quạt, áo đong đưa
Đây Hàng Khay anh đưa tặng bài thơ
Em hốt hoảng chợ Hôm vừa tắt nắng
Thơ bay lạc, hồn anh là Hàng Trống
Nghe Hàng Gai cùng mũi nhọn buồn đau
Ôi Hàng Ngang tội nghiệp mối tình đầu
Anh hờn giận mơ Hàng Buồm lãng tử
Em Hà Nội dáng Sinh Từ thục nữ
Tìm đến anh Hàng Giấy mỏng tương tư
Nghe khơi buồn sông Tô Lịch ngẩn ngơ
Thơ giàu có như thương về Hàng Bạc
Hàng Vôi đó nồng nàn trong ngây ngất
Ý Hàng Đào chín mọng trái môi chia
Xin Hàng Than rực cháy lửa đam mê
Khi quấn quít trong ái ân Hà Nội.

Hoàng Anh Tuấn

-o0o-

Em về, Hà Nội

Hà Nội yêu, anh vẫn yêu muốn khóc
Mấy chục năm, xa đến mấy nghìn năm
Giã từ em – mười bảy tuổi – một lần
Thu rất mỏng, mưa hững hờ đẫm lá

Hà Nội yêu, áo lụa ngà óng ả
Thoáng khăn san nũng nịu với heo may
Năm ngón tay nhón một trái ô mai
Chiếc răng khểnh xinh nụ cười cam thảo

Hà Nội yêu, mối tình đầu khờ khạo
Em nhận thư, anh ngây ngất tủi mừng
Khi về nhà, cười nụ với cầu thang
Một tuần lễ, vui như ngày thi đỗ

Hà Nội yêu, cốm Vòng đơm gió nhỏ
Nên mùa Thu kín đáo khép tà mây
Ván giải gianh, có một lúc bàn tay
Vơ nắm sỏi với lòng anh hồi hộp

Hà Nội yêu, đẹp Trưng Vương mái tóc
Chiếc kẹp nghiêng, ba lá nép vào nhung
Miếng sấu xanh đừng chua quá ghê răng
Em hóm hỉnh, chiếc mũi xinh chun lại

Hà Nội yêu, liễu hẹn hò nắng mới
Hẹn hò em anh bối rối chim khuyên
Nào có bao giờ anh được hôn em
Nên dáng liễu còn u sầu vạn thuở

Hà Nội yêu, xin cầm tay lần nữa
Một lần thôi cho vừa đủ hai lần
Thèm ngày xưa hạnh phúc rất thiên thần
Anh chết lặng trong tình yêu thác đổ.

Hà Nội yêu, vẫn y nguyên tưởng nhớ
Nên nghìn năm vẫn ngỡ mới hôm qua
Bóng hoàng lan, sân gạch mát sau nhà
Còn vương vấn trong những bài thơ cũ

Hà Nội yêu, xin về từ thống khổ
Dây kẽm gai dù xé rách bờ vai
Bóng ngục tù dù ngầu đục mắt nai
Anh xin đón vào đôi tay khô héo.

Hoàng Anh Tuấn

** Nguồn:thica.net

…………………………………………………………………..

Quê tôi **

Nguyễn Bính

Gửi người Hà Nội

Quê tôi có gió bốn mùa
Có trăng giữa tháng, có chùa quanh năm
Chuông hôm, gió sớm, trăng rằm
Chỉ thanh đạm thế, âm thầm thế thôi!
Tôi về đây đã lâu rồi
Nằm trong cô tịch nhớ người phồn hoa
Tóc tơ, mình liễu da ngà
Một người càng nhớ, càng xa một người
Ngày trông mây trắng bay hoài
Đêm mơ áo trắng bay dài năm canh
Lòng vàng lạc cánh chim xanh
Lạc từ cái ý chung tình lạc đi
Chẳng điên chẳng dại là gì
Bỗng dưng mà biệt mà li mọi người
Chưa xa đã nhớ nhau rồi
Nữa là hơn một tháng trời xa nhau.
Người đi nghỉ mát những đâu
Đồ Sơn, Tam Đảo, nhà lầu xe hơi
Ở đây, tôi chỉ đợi trời
Mưa vàng một trận là tôi lên đường
Sông ngang, núi trái bất thường
Buồng the chẳng xót dặm trường thì thôi!

Mai ngày tôi bỏ quê tôi
Bỏ trăng, bỏ giá, chao ơi! bỏ chùa
Đem thân đi với giang hồ
Sân ga phẳng lặng, bến đò lênh đênh
Quê hương chẳng nhớ cũng đành
Cũng xin dâng cả chân tình cho ai…

Năm năm mây trắng bay hoài
Hồn tôi áo trắng bay dài đêm đêm…

-o0o-o0o-o0o-

Hoa cỏ may **

Nguyễn Bính

Hồn anh như hoa cỏ may
Một chiều cả gió bám đầy áo em

**Nguồn:thica.net

……………………………………………………….

Ảnh đẹp .

LGT- Hai tấm ảnh dưới đây do Kim chụp được vào đúng lúc màn sương mờ ảo giăng kín khoảng núi đồi, nhà ở trong ban mai , rồi tan đi cho mặt trời dần lên .- Xin chia xẻ ảnh đẹp cùng quí độc giả . — NN .

………..

Happy birthday co T.!
Kim Le Genini

From Kim 1-For July 7-.jpg1

From Kim 2-For July 7-.jpg1

 

The mysterious fog bank early this morning.
By 10 o’clock it’s completely gone, gives way to the sun.
Happy Birthday co T.. I will come down at the end of July, so we can celebrate.

Kim

………………………………………………

Add a Comment

Your email address will not be published.

This site uses Akismet to reduce spam. Learn how your comment data is processed.

Web
Analytics