Fw: Tiền Rừng Bạc Biển
Kim Nguyen to: …,me
Khi anh kéo vali đi qua đời sống …
Khi anh kéo vali chứa nửa triệu USD
Đi qua 36 phố phường
Cụ Rùa Hồ Gươm có nổi lên
Nhìn “Bút Kình Thiên” tư lự …?
Khi anh kéo vali chứa nửa triệu USD
để đến nhà ai đó …
một căn biệt thự lộng lẫy
có bảo vệ ngồi canh phía trước.
Căn nhà đó …
có gần tượng vua Lý Thái Tổ
không anh ?
Cái tượng nhà…… vua Việt Nam
Sao lại đội mão Bình Thiên có tua
Hệt như những nhà vua Trung Quốc…?
Ôi chẳng nhẽ 1000 năm trước đây
Vua Việt Nam lại là “fan”
của Tần Thủy Hoàng bạo chúa ?
Hay do lũ cháu con đời sau
quen tính nết chuyên tự nguyện
làm “fan” các ngôi sao Hàn Quốc
quen thói copy
cho nên
tạc tượng tiền nhân
làm “fan” chú Chệt …!!! ?
Khi anh kéo vali chứa nửa triệu USD
qua 36 phố phường
qua tượng đài
“Quyết tử để Tổ quốc quyết sinh”
Anh có nhớ một chút nào về lịch sử ?
Những người tuổi trẻ Hà Nội khi xưa
Ôm bom ba càng
Không một chút do dự
Khi lao vào xe tăng địch.
Những người tuổi trẻ Hà Nội khi xưa
Cùng chung mục đích
Đã đứng lên với phẫm giá con người
Những thiếu nữ Hà Nội
xinh đẹp trong sáng khi xưa
Đã đứng lên với tự tình dân tộc
Không hề biết rằng
đám con cháu đời sau
chỉ mơ lấy chồng Đài Loan, Hàn Quốc
Khi anh kéo vali chứa nữa triệu USD
Đi qua 36 phố phường
Nơi máu dòng máu “Cãm Tử Quân” đổ xuống
60 ngày đêm sống chết với Thủ đô
Những con người
lắng nghe Hồn Thiêng Tổ Quốc
Rền vang vọng về từ pháo đài Láng
Những con người
cắt dòng điện nhà máy đèn Yên Phụ
Sống mái với quân thù
giành từng góc phố.
Những con người đứng trên chiến lũy
Giửa Thăng Long Hà Nội
Không hề nghĩ rằng
67 năm sau
Tại các tập đoàn nhà nước
Vinashin , Vinalines
Lũ con cháu đi mua rác ụ nổi,
Mua tàu cũ mèm như phế liệu
từ 4 phương thế giới
về nâng giá chia nhau…
Khi anh kéo vali chứa nửa triệu USD
Đi qua 36 phố phường
Anh có huýt gió, và thơ thới hân hoan
Nhìn những chú bồ câu bay qua nhà hát lớn…?
Cũng khi ấy
Có một người đàn ông
Người đương thời với anh
Không kéo vali chứa nửa triệu USD
Mà kéo túi nylon qua suối
Trong đó có cô giáo
mang chử lên vùng cao
và cũng trong đoạn phim đó
từng em học trò thơ ngây bé nhỏ
phải ngồi vào túi nylon
để được kéo qua suối
trong ngày mưa lũ…!!!
Khi anh kéo vali chứa nữa triệu USD
Số tiền chia nhau khi mua ụ nổi 83M hư nát
Được nâng giá từ 5 triệu lên 9 triệu USD,
Người đương thời của anh
Cố cô bé phải đu dây qua dòng Pô Kô đi học
Và ở nợi khác trên đất nước này,
Cầu treo bản Chu Va, xã Sơn Bình
Huyện Tam Đường , Lai Châu
Trụ cầu xây bằng gạch ống,
Đầu Ốc neo có dấu hàn
Đám tang đi qua bị đứt tung
lật nhào mọi người xuống suối…
Người chết hai lần
Lại thêm 8 mạng người oan thác…!!!
Khi anh kéo vali chứa nữa triệu Dollar
Thơ thới hân hoan
Qua 36 phố phường,
Qua Hàng Bạc, Hàng Bè
Hàng Đường, Hàng Ngang,
Hàng Bồ, Hàng Điếu
ở đó có những con ngỏ vửa đủ môt người đi vào
có những ngách chật hẹp tù mù
có những căn nhà 19 m2
cho 6 con người sinh sống
có những căn nhà bé ti
chủ nhân phải ngủ ngay trên nóc cầu tiêu
và nấu ăn ngay trên bếp trước cửa toilet.
Khi anh kéo vali chứa nửa triệu Dollar
Thơ thới hân hoan
Qua 36 phố phường,
Thì ngay giửa lòng Thủ Đô Hà Nội
Có những khu
dành cho những người thu mua
ve chai đồng nát
thuê ngủ qua đêm
với giá 10.000 đồng một người.
Hai mươi mấy con người
Nằm ken bên nhau
Không giường, không chăn, không gối
Không có chỗ trở mình.
Khi anh kéo vali chứa nửa triệu Dollar
thơ thới hân hoan
qua 36 phố phường Hà Nội
dem đến biếu nhà ai đó…
thì tại Tp.Hồ Chí Minh
có một bà cụ
người đương thời với anh
sống trong một căn nhà
chiều ngang chưa đến 1,5m
chiều dài gần 2,5m.
Vá víu bằng 21 tấm tole rỉ sét
ven đường rail xe lửa.
Nhà không có toilet
Khi cần phải đi nhờ hàng xóm
Tắm rửa giặt giủ
thì phải ra “suối”
là một mạch nước ngầm
ven đưởng tầu hỏa
rác rến nổi lều bều…
Khi anh kéo vali chứa nửa triệu Dollar
Thơ thới hân hoan
Qua 36 phố phường Hà Nội
Đem đến biếu nhà ai đó…
Anh có đi qua những bà cụ già
Mặc áo bông dày
Đội khăn xếp
Quấn phu la quanh cổ
Gương mặt gằm xuống lầm lì
lạnh lùng như băng đá
Đang ngồi bên quày hàng ven đường
Trong lòng phố cổ
quanh chợ Đồng Xuân
Những bà già sẳn sàng nói thách
Giá cả trên trời.
Lỡ có kẻ khờ
trả giá nào cũng dính
Và nếu lỡ có cò kè
Bớt một thêm hai
Thì cũng sẽ khốn nạn với bà…
Bà sẳn sàng đanh đá chua ngoa
tru tréo
chửi bới ba họ ba đời kẻ khác
Nào là “Tiên sư bố nhà mày”
Nào là “Cút xéo đi cho rảnh mắt”
Và khi người khách khốn khổ bỏ đi
Bà vẫn sẽ tiếp tục
lầm bầm rủa xả
Rồi bật quẹt đốt phong long .
Ôi chẳng biết ai dạy bà
Những chiêu bán hàng hay ho đến thế !!!
Bảo đãm một điều là
Các tổ sư kinh doanh
Như Warren Buffet hay Geoge Soros
Cũng không có kinh nghiệm hay khả năng này,
Và kể cả giáo trình kinh doanh
của Đại học Harvard
cũng vẫn còn thiếu sót
vì không dạy cho học trò
những điều như thế !!!
Con thật sự bái phục bà
Và sợ bà quá bà ơi !!!
Khi anh kéo vali chứa nửa triệu Dollar
Thơ thới hân hoan
Qua 36 phố phường Hà Nội
Đem đến biếu nhà ai đó…
Anh có đi qua
những hàng ăn hàng uống
mà người chủ
sẳn sàng hét giá cứa cổ khách hàng
khi nghe khách nói giọng miền Nam…!
Những con người miền Bắc
khi đi xa
hay nhận nhau là “đồng hương” “đồng khói”
Nhưng khi nghe ai đó
nói giọng miền Nam Thành Đồng Tổ Quốc,
Miền Nam đi trước về sau
Miền Nam nơi chú Hai ra đi lập nghiệp
Anh Cả ở lại giử nhà…
Thì chết mẹ chú Hai rồi…!
Ai biểu chú nói giọng miền Nam
Thằng cháu Bắc Kỳ sẳn sàng hét lên gấp bội
Hét gíá tới trời
Để chú Hai móc hết túi ra
Ấy thế mới gọi là
quý nhau vì tình đồng bào đồng chủng…!
Mẹ ơi ! Chết khiếp !!!
Ôi bác Cả ơi !
Bác dạy dỗ con cái ra sao ? !!!
mà giờ đây
chúng học ai
mà tệ bạc đến thế ? !!!
khi chúng gọi nhau là đồng chí
thì cũng là khi
chúng chuẩn bị cạo nhau tới số…!
Đồng chí đồng rận cái khỉ gió gì ?
khi trong lòng chúng bay
không biết tới nghĩa đồng bào !!!
Khi anh kéo vali chứa nửa triệu Dollar
thơ thới hân hoan
qua 36 phố phường Hà Nội
đem đến biếu nhà ai đó…
Anh có đi qua những bác xe ôm
Những con người
mà trước khi anh hỏi đường
tốt nhất hãy dúi vào tay họ
5 ngàn đồng bạc. !!!
Nếu không
họ sẽ chỉ cho anh
hướng đi ngược lại
với nơi anh cần đến.
Họ thích chơi khăm như thế !!!
Và họ duy trì
cái tính chơi khăm đó
Bằng cách dạy con họ xử sự như vậy
đời này qua đời nọ…!!!
Họ có 2 đặc tính
mà người miền Nam không có
thích “chơi khăm” và “bố náo”…
Khi anh kéo vali chứa nửa triệu Dollar
Thơ thới hân hoan
Qua 36 phố phường Hà Nội
Đem đến biếu nhà ai đó…
Trên biển Đông
Tàu ngư dân Việt Nam
bị tàu lạ bắn cháy
Ba chục ngàn tàu đánh cá Trung Quốc
Theo đường chín đoạn lưởi bò kéo xuống
Vét hết tôm cá mực sò.
Khi anh bấm chuông biệt thự nhà ai đó
Con chó berger chồm lên sủa vang inh ỏi
Đó là lúc
có thầy giáo già
đi dạy học bằng xe gắn máy
từ Saigon đi Bến Lức
đường đi chỉ 25 cây số
phải qua 4 chốt công an
không bị phạt mới lạ !
Ngày 20-3-2014
Tôi đi công việc bằng xe hơi với người bạn
Từ Saigon ra Phan Thiết
Và trở về trong ngày
Tôi đã đếm được tất cả
22 chốt công an kiểm soát trên đường
Và cuối cùng lúc 5g chiều
tại đầu cầu sông Đồng Nai
Xe bị thổi phạt vượt tốc độ
ở chốt thứ 18,
đúng là
không bị phạt mới lạ…!!!
Không môt ai chịu khó nghĩ đến điều này
Công an là khuôn mặt của nhà nước
Sao khuôn mặt nhà nước
lại hiện ra nhiều nơi đến thế ? !!!
Không lẽ Ngân sách đất nước này
Lại dựa hoàn toàn trên những đồng tiền còm
Thu phạt từ những người dân khốn khổ
Khố rách áo ôm ?
Hở các ngài lảnh đạo ?
Và lỡ có nhà đầu tư nước ngoài nào
đang khi đi khảo sát thị trường tại Việt Nam
gặp tình cảnh bị phạt như trên
Liệu người ấy có dám sẳn lòng
bỏ tiền ra để làm ăn
trên đất nước này hay không ???
Tôi trân trọng mời các nhà lảnh đạo
Đừng đi thăm dân bằng xe còi hụ,
cứ đi bằng xe hơi thường
và đếm thử
xem cứ 100 km đường
Có bao nhiêu trạm Công An chực sẳn.
Khi gia nhân ai đó
ra mở cửa biệt thự cho anh vào
cũng lúc ấy
tại thủ đô Hà Nội
có người bị công an đánh chết
vì quên đội mũ bảo hiễm…!
và tại Phú Yên
một người đàn ông 32 tuổi
bi 5 Công an đánh chết
bằng dùi cui cao su !!!
Và khi Tòa xét xử
Có 4 Công an viên nhận án treo,
Ôi mạng người Việt nam quá rẻ !
Khi anh kéo vali nửa triệu Dollar
đi qua thãm cỏ nhà ai
qua bonsai vườn kiểng
cùng lúc ấy
trên đất nước này có Lê văn Luyện
sát thủ máu lạnh 17 tuổi
giết 3 người của một gia đình
không chút run tay !!!
Khi hoa ngọc lan
trong vườn biệt thự nhà ai thơm ngát
thì trên đất nước này
đã từng có 4,8 triệu người Việt Nam
bị nhiễm chất độc da cam
Hàng trăm nghìn người trong số đó
đã qua đời.
Hàng triệu người
và cả con cháu của họ
đang phải sống
trong bệnh tật, nghèo khó
do di chứng
của chất độc da cam.
Theo Beatrice Eisman và Vivian Raineri,
trong thập niên 1980,
chỉ riêng tại bệnh viện Từ Dũ
ở Thành phố Hồ Chí Minh
trung bình mỗi ngày có một trẻ sơ sinh ra đời
với dị tật bẩm sinh.
Trong thập niên 1990,
tỷ lệ này giảm xuống
còn một ngày rưỡi có một trẻ.
Cũng theo nguồn trên,
một báo cáo của tạp chí
American Journal of Public Health
nói rằng mức độ đioxin
trong sữa mẹ tại miền Nam Việt Nam
cao gấp 50 lần ở miền Bắc,
nơi không bị rải chất độc
trong chiến tranh.
Ôi bầu sữa mẹ miền Nam
có độc tố dioxin
đã nuôi con khôn lớn !
Vả những đứa con miền Nam
học chương trình Trung học 12 năm
may thay đã được mẹ hiền trìu mến
hết lòng dạy dỗ
nên không bị
què quặt trong tâm hồn
không “nói thánh nói tướng”
không “chơi khăm”, “bố náo”…
không xun xoe nịnh bợ
luồn trên đạp dưới
không “Dạ dạ trước mặt,
Đấm cặc sau lưng”
Ôi bầu sữa mẹ miền Nam
Có độc tố dioxin đấy nhé !!!
Khi anh kéo vali nửa triệu Dollar
đi qua thãm cỏ nhà ai
dưới bầu trời mùa xuân nắng ấm
thì anh ơi
miền Trung nước Việt
hàng năm phải gồng chịu
11 cơn bão từ Thái Bình Dương ập tới
Và sau đó
Là các trận lũ quét tang thương …!!!
Miền Trung nghèo lắm anh ơi !
Mùa đông thiếu áo, hè thời thiếu ăn !
Và cũng khi đó
ở xã An Xuyên Thành Phố Cà Mau
có người phụ nữ 48 tuổi
suy sụp với nhiều chứng bệnh
như liệt dây thần kinh số 7,
suy thận, suy tim…
đứa con đầu vào cao đẳng
mà không có tiền cho con đi học
Bà chạy vạy khắp nơi,
đến chính quyền địa phương
xin được vào danh sách hộ nghèo
nhưng không được
vì thu nhập bình quân
trên 410.000 đồng/nhân khẩu.
Bạn hãy so sánh đi
Một Tô phở tại Saigon thời buổi này
Giá 50.000 đồng bạc
Con số trên
chỉ nhiều hơn được 8 tô phở sáng mà thôi !
Bà thậm chí đã kêu bán nhà
nhưng vẫn không xoay được tiền.
kinh tế gia đình
mỗi ngày một thêm bức bách
nên người phụ nữ đáng thương
đã tìm đến cái chết.
bằng cách treo cổ tự tử.
Trước khi chết
Trong lá thư tuyệt mệnh,
ngoài dặn dò chồng con,
Người phụ nữ ấy không quên viết:
“Xin các cấp chính quyền thấu hiểu
cho hoàn cảnh không lối thoát
của chúng tôi hiện nay
mà cấp sổ hộ nghèo
cho chồng con tôi
để sống những ngày tháng còn lại”.
Cũng ở Thành phố Cà Mau
Một người phụ nữ khác
Nhà thì gạo hết, không tiền,
chồng thì sau một trận cãi nhau
đã giận bỏ về nhà mẹ ruột.
Buồn bã,
Chị sang quán gần nhà
gọi 1 ly cà phê.
Không lâu sau,
Chủ quán phát hiện
Chị vật vã
chết trên ghế đá.
Đứa con trai 5 tuổi,
đi theo mẹ
không biết ly cà phê có độc
nên đã uống
nhưng may mắn được cứu sống.
Lúc viết thư tuyệt mệnh,
Chị chỉ để lại đúng một dòng:
“Chú Diện
(Trung tá Trần Văn Diện, Trưởng Công an phường) !
Cháu chết rồi
chú hãy giúp
đưa các con của cháu
vào cô nhi viện.
Cháu đội ơn chú suốt đời!”.
Lúc anh đang huýt sáo
Thơ thới hân hoan
Kéo vali chứa nửa triệu Dollar
qua những gốc kiểng thiên tuế to đùng nhà ai
thì anh ơi
chắc anh không nhớ rằng
trên đất nước này
có những mảnh đời
đau thương đến thế !!!
Anh hãy cứ kéo đi
Những chiếc vali chứa nữa triệu Dollar
đến xun xoe chia chác
trong phòng khách nhà người
dưới bóng đèn bách đăng
trên thãm đỏ Ba Tư
uống rượu Chivas
xơi trà Ô Long thượng hạng
Vâng anh cứ việc kéo vali
chứa nữa triệu Dollar
đi qua cái đời sống…
tang thương này !!!
Ôi trên đất nước
ra ngõ gặp anh hùng này
Sao có quá nhiều con đĩa
hút máu trên cơ thể
còm cõi của dân lành.
Những con đĩa hút máu
ào ạt mãnh liệt
trên thân thể suy nhược
khốn khó nghèo nàn
thời hậu chiến
của Tổ Quốc Việt Nam !!!
Batrioldman
10-04-2014
-0o0-
Ý kiến
to Kim
Bài thơ”hài tội” quân tham nhũng, bán nước hay quá .- BT
………………………………………..
FW: 1 Bài văn quá tuyệt ! 9,5 điểm
Một học trò lớp 9 (Đệ Tứ ngày xưa?) mà viết sâu sắc như thế này?
Thật đáng mừng cho thế hệ mai sau.
dq
=================
BỆNH VÔ CẢM
BÀI VĂN 9,5 ÐIỂM VỀ “BỆNH VÔ CẢM” GÂY XÚC ÐỘNG SÂU SẮC
Những câu văn của em Phan Hoàng Yến , học sinh lớp 9A2 trường trung học Chu Văn An, Hà Nội đã gây ấn tượng mạnh với người đọc không chỉ bởi đề tài em lựa chọn mà còn bởi cách hành văn rất tinh tế và sắc sảo. Bài văn được cô giáo cho 9,5 điểm với nhận xét :”Em có những phát hiện và suy nghĩ sâu sắc về hiện tượng đáng buồn này. Một người có trái tim nhân hậu, đa cảm và tư duy sắc sảo như em thật đáng quý.”
—————————————–
ÐỀ BÀI :
TRÌNH BÀY SUY NGHĨ CỦA EM VỀ MỘT SỰ VIỆC HOẶC HIỆN TƯỢNG Ở ÐỊA PHƯƠNG HOẶC TRƯỜNG, LỚP (ÐẶT NHAN ÐỀ CHO BÀI VIẾT)
BỆNH VÔ CẢM
Có được một xã hội văn minh, hiện đại ngày nay một phần lớn cũng là do những phát minh vĩ đại của con người. Một trong số đó chính là sự sáng chế ra rô-bốt, và càng ngày, rô-bốt càng được cải tiến cao hơn, tỉ mỉ hơn làm sao cho thật giống con người để giúp con người được nhiều hơn trong các công việc khó nhọc, bộn bề của cuộc sống.
Chỉ lạ một điều: Ðó là trong khi các nhà khoa học đang “vò đầu bứt tóc” không biết làm sao có thể tạo ra một con chip “tình cảm” để khiến “những cỗ máy vô tình” biết yêu, biết ghét, biết thương, biết giận thì dường như con người lại đi ngược lại, càng ngày càng vô tình, thờ ơ với mọi sự xung quanh.
Ðó chính là căn bệnh nan y đang hoành hành rộng lớn không những chỉ dừng lại ở một cá nhân mà đang len lỏi vào mọi tầng lớp xã hội – bệnh vô cảm.
Nhìn thấy cái xấu, cái ác mà không thấy bất bình, không căm tức, không phẫn nộ. Nhìn thấy cái đẹp mà không ngưỡng mộ, không say mê, không thích thú.
Thấy cảnh tượng bi thương lại thờ ơ, không động lòng chua xót, không rung động tâm can. Vậy đó còn là con người không hay chỉ là cái xác khô của một cỗ máy?
Trước hết là về cái đẹp, bây giờ ra ngoài đường, hiếm ai có thể bắt gặp một người đàn ông đạp xe ung dung dạo mát, thưởng ngoạn cái không khí trong lành, tươi mát dưới những hàng cây cổ thụ vàm bóng quanh bờ hồ; một người con gái dịu hiền, yêu kiều trong chiếc váy thanh thoát tản bộ trên những con đường hoa sấu, hoa sữa đầy mộng mơ mà hầu hết là những dòng người tấp nập, vội vã, chen lấn xô đẩy trên đường, xe buýt.
Lúc ấy cũng chính là lúc mà con người ta mất một phần tâm hồn đẹp đẽ đã bị chôn vùi dưới lớp cát. Phải chăng cũng vì như thế mà họ càng lúc càng khép chặt cánh cửa trái tim mình lại, không còn biết hưởng thụ cái đẹp mà chỉ nghĩ đến tiền, đến công việc ngày mai?
Vô cảm với cái đẹp mới chỉ là bước đầu.
Một khi người ta đã không biết ngưỡng mộ, không biết say mê, rung động trước những điều đẹp đẽ thì trái tim cũng dần chai sạn rồi đến đóng băng
Khi ấy, không chỉ là cái đẹp mà đứng trước những hành động ác độc, vô lương tâm, con người ta cũng cảm thấy bình thường, không oán trách cũng không cảm thông, động lòng với những nạn nhân bị hại.
Một tháng trước, tôi đọc được một bài báo trên mạng có đưa tin về vụ một đứa bé Trung Quốc hai tuổi bị xe tải cán.
Thương xót, đau lòng làm sao khi nhìn cô bé đau đớn nằm trên vũng máu mà không một người nào qua đường để ý, cuống cuồng gọi cấp cứu. Họ nhìn thấy rồi đấy nhưng họ lại cố tình như không thấy, đi vòng qua cô bé để tiếp tục con đường nhạt thếch, sáo mòn của mình.
Càng chua xót, đau lòng, phẫn nộ hơn khi chiếc xe tải tiếp theo nhìn thấy cô bé nằm đó, vẫn thoi thóp thở, bám víu lấy cuộc đời lại vô tình chẹt cả bốn bánh xe nặng trịch đi qua người cô bé, thản nhiên đi tiếp. Người qua đường vẫn thế, vẫn bình thản như không có chuyện gì xảy ra.
Cô bé xấu số chỉ được cấp cứu khi một người phụ nữ nhặt rác đi qua, thấy cảm thông, đau lòng nên đã bế cô đi bệnh viện.
Có những con người ích kỷ, vô tâm, tàn nhẫn như vậy đấy.
Không những thế, bây giờ ra đường gặp người bị cướp, bị trấn lột, bị đuổi chém nhưng lại không thấy anh hùng nào ra can ngăn, cứu giúp hay chỉ một việc nhỏ nhoi thôi là báo công an. Ðó là những con người “không dại gì” và cũng chính “nhờ” những người “không dại gì” đó mà xã hội ngày càng ác độc, hỗn loạn. Chính lẽ đó mà căn bệnh vô cảm càng được thể truyền nhiễm, lây lan.
Vô cảm còn là con đường trực tiếp dẫn đến những cái xấu, cái ác.
Nó là một căn bệnh lâm sàng (sơ khởi) mà trong đó, não của người bệnh vẫn hoạt động nhưng trái tim lại hoàn toàn băng giá.
Người ta đã vô cảm thì làm sao có thể thấu hiểu được nỗi đau, tình cảm của người khác. người ta chỉ nghĩ đến mình và lợi ích của riêng mình mà thôi.
Nếu không vô cảm, tại sao các cô giáo ở trường mầm non lại nhẫn tâm giật tóc, đánh đập, bịt miệng các cháu bé còn ngây thơ, nhỏ tuổi?
Tại sao một người còn chưa qua tuổi trưởng thành lại vô tư chém giết cả nhà người ta để lấy của cải? Xa hơn nữa là các công chức bình thản ăn tiền ủng hộ, trợ giúp những số phận đau thương, bất hạnh của người dân để kiếm lợi cho riêng mình. Và còn nhiều, còn nhiều hành động xấu xa hơn nữa. Tất cả những điều vô lương tâm ấy đều xuất phát từ căn bệnh vô cảm mà ra.
Chúng ta biết bệnh vô cảm vô cùng nguy hiểm nhưng lại đặt ra câu hỏi: Rốt cuộc thì nguyên nhân tại sao? Suy cho cùng, tình cảm là điều chi phối tất cả. Những người vô cảm là những người bị thiếu hụt tình yêu thương. Chính vì không cảm nhận được tình yêu thương mà người ta ngày càng lạnh giá. Một phần nữa cũng là do xã hội hiện đại quá bận rộn và đòi hỏi con người phải làm việc, làm việc và làm việc mà bỏ quên thời gian để trao nhau hơi ấm của tình thương, để ươm mầm cảm xúc.
Tình cảm như những hạt mưa, hạt mưa càng to, càng nặng thì càng dập tắt được những ngọn lửa của lòng thù hận, ghen ghét, bi ai và nó cũng như một ngọn lửa thổi bùng cháy mãnh liệt trong tâm hồn để nuôi dưỡng tiếp nguồn sống cho chúng ta.
Vì vậy, điều duy nhất chúng ta có thể làm để cho căn bệnh vô cảm “không còn đất sống” là hãy biết mở cửa trái tim để biết cảm nhận, biết yêu ghét, thương giận và chia sẻ những điều tinh túy đó cho những người xung quanh mình.
“Con người ta không phải là cái đồng hồ và trái tim ta cũng không phải là cái lò xo”- một giáo sư người Anh đã nói như thế.
Tóm lại, ta nhận thấy rằng căn bệnh vô cảm đang lan tràn ngày càng rộng lớn và trở nên vô cùng nguy hiểm, biến con người thành một cỗ máy vô tri chỉ biết vận động.
Ðừng để điều đó xảy ra mà hãy đấu tranh để giành lại phần “người”, giành lại “trái tim” mà Thượng Ðế, mà tạo hóa đã ban cho chúng ta, đào thải căn bệnh vô tình quái ác ra khỏi xã hội.
————————————–
Bài văn quá tuyệt !
Một tâm hồn cũng rất tuyệt
__._,_.___
- 1.Nhà văn.Dương Hùng Cường -Kỳ 3 (DTL)2.‘Ga Cuối Đường Tàu’ -Huy Phương (NL/NV)3.Hai hình ảnh một cuộc đời(T.H.Quang/NV)
- 1.Nhà văn Dương Hùng Cường, Kỳ 1 & 2 (DTL)-2.Hữu Loan, nhà thơ con người,tích xưa, việc cũ (Viên Linh/NV))-
- 1.Ông ‘Lá Bối’ một đời bị ‘sách… ám? &..ông Võ Thắng Tiết -tiếp theo-(DTL) 2. Lục tìm sách cũ ở Sài Gòn (RFA)-
- 1.Thầy Từ Mẫn và, nhà xuất bản Lá Bối…(DTL)2.‘Lòng trần còn tơ vương khanh tướng’(NL)3.Lần đầu tiên nhạc dân tộc Việt được trình diễn trong Tòa Bạch Ốc(NV)
- 1.Bài thơ trước gió đông – thơ Huy Trâm (1936- 2017)2.Mưa giăng tuyết đổ(Viên Linh/NV)3.Thác Bản Giốc những ngày cuối năm 2017(Báo Tiếng Dân)-
- Tác phẩm mới:”Con trâu rừng cuối cùng trên đảo” -Tác giả: Nguyễn Công Khanh-
- 1.Du Tử Lê: Nguyên Đán 1975(Tùy bút)-Cõi Mẹ Về-Tháng chạp,mới(Thơ)2.Ernest Hemingway(FW)
- 1.Mặc Lâm: ‘Bàng Bạc Gấm Hoa' ..(DTL)2.-.Báo chí miền Bắc thời Pháp thuộc ..(Fwd)
- 1.Nhà văn Vũ Thư Hiên-Kỳ cuối(DTL)2.Bi kịch một đời thơ Chế Lan Viên(VNTB)
- 1.Nhà văn Vũ Thư Hiên- Kỳ 3 (DTL)2.Ánh Tuyết, tiếng hát ngọt ngào ..không còn nữa(NV)3.Thơ DTL-