1.Họp mặt TV 53-60 tại Saigon, mừng Tân niên 2018 và Tất niên năm Đinh Dậu (TN)-2.Gửi Con Trai, Con Dâu Của Mẹ: “Các con à! Mẹ Không Phải Là Osin!”(Bài sưu tầm-BT)))-

                                                                                TIN TRƯNG VƯƠNG 53-60 TỪ SÃI GÒN -(TN)

Jan 14 2018 > Từ: Tan Nguyen Nguyen Thi <tannguyen1740@gmail.com>
> Chủ đề: Họp mặt TV 53-60 tại Saigon, mừng Tân niên 2018 và Tất niên năm Đinh Dậu


>Ảnh 2 : Tân Nguyên – Minh Nguyệt – Thu Nhạn – Kiều Tiên

> Băng Tâm thân mến,
> Như đã báo với bồ trong một thư trước, ngày chủ nhật 14/01/2018 , chúng mình TV 53-60 ở Saigon đã có cuộc họp mặt tại nhà bạn Chu Minh Thu với chủ đề là Mừng Tân niên năm 2018 và Tất niên năm Đinh Dậu. Vì là buổi họp mặt ” quan trọng” nên các bạn đã vui vẻ tham dự gần như đông đủ , trên 25 bạn . Phần lớn các bạn đều vui và khỏe mạnh, tươi tắn, khăn áo chỉnh tề, đặc biệt có bạn Nghĩa từ Nha Trang cũng khăn gói về dự . Nhưng cũng có nhiều bạn vắng mặt như chủ nhà Chu M Thu đau bệnh , nằm trên lầu , không xuống nhà dự được, Tú đi chơi cuối năm, Vượng đi chơi, Thuận ở nhà …. Các bạn có mời cô Ninh , nhưng cô từ chối vì thấy mệt mỏi của tuổi già, năm nay cô đã trên 90 tuổi rồi . Đông như vậy nên rất vui, các bạn nói mãi không hết chuyện. Trông bề ngoài , ai cũng hồng hào, đẹp đẽ, nhưng khi hỏi đến sức khỏe thì , ôi thôi, ai cũng than dài : đau lưng này, đau chân này, viêm tĩnh mạch chân này, hen suyễn này , điếc này, quên này … nhất là hai bệnh sau này, nhiều bạn kể tình trạng điếc của mình , và bệnh quên thật hài hước và cùng phá lên cười . Như vậy là mấy cụ già này chấp nhận sống chung với bệnh tật , ra vô bệnh viện thường xuyên nhưng vẫn lạc quan trong cuộc sống ! Nói lạy Trời, về kinh tế, cuộc sống của đa số các bạn đều ổn định, dư giả , con cái đều thành đạt, cháu nội , cháu ngoại đều giỏi giang, ngoan ngoãn. Như vậy là quá đủ cho một tuổi già viên mãn ! …

Ảnh 1 : Từ trái qua :
Hàng ngồi : Thảnh – Vân Anh – Kiều Tiên – Tuyết Trinh – Thiếu Mai – Minh Nguyệt – Tân Nguyên – Tuyết Mai
Hàng đứng : Ý Định – Bích Phương – Huệ – Bùi Hiên –
              Uẩn Ngọc – Ng M Thu

Ảnh 3: Trong bàn ăn
Mình Thanh- Uẩn Ngọc- Tân Nguyên-  Nghĩa-  Bùi Hiên- Thảnh- Dung gầy-  Bích Phương

Thức ăn thì đặt nhà hàng mang tới, đủ cả súp, cá chễm phi lê, bò sốt tiêu xanh, gà tiềm ngũ quả, món nào cũng ngon và nấu nhừ cho họp vói người già , ăn thì chậm nhưng nói thì nhiều … Ăn xong, các bạn còn ngồi lại chuyện vãn cung
> nhau và sau đó là đi thăm cô giáo Vũ thị Ninh . Sức khỏe của cô cũng ổn định , nhưng có bệnh đau mỏi chân, chân yếu, ngồi đâu cũng phải có cái ghế nhỏ để gác hai chân lên . Các bạn có chụp nhiều hình ảnh lắm, để mình sẽ gửi bồ xem sau nhé ! Cuối cùng các bạn đều đồng ý là cuộc họp tới sẽ là vào mùa xuân năm Mậu Tuất, mừng Xuân mới.
> Thế thôi nhé, Chúc bồ vui nhé, khỏe nữa, Thân ái,
> Tân Nguyên

Băng Tâm ghi nhận : Đây là lần đầu tiên , cô Ninh của chúng ta đã vắng mặt trong buổi Họp mặt của học trò cô . Mới đó cô Ninh của chúng ta đã trên 90 tuổi . Băng Tâm xin kính lời chúc cô hưởng những ngày vàng bên con cháu và chúng em, học trò của cô sẽ thăm  cô luôn luôn .

Cám ơn Tân Nguyên đã gửi tin tức và hình ảnh .

……………………………………………………………………………..

                                                        Bài sưu tầm,Băng Tâm tặng bạn TV 53-60

Gửi Con Trai, Con Dâu Của Mẹ

Cha mẹ đến tuổi già thường muốn được sum vầy bên các con, các cháu. Thế nhưng, không ít người sau đó phải gồng mình để quán xuyến mọi việc trong gia đình, nghiễm nhiên trở thành osin bất đắc dĩ…

Ngày mẹ lên sống cùng các con, bắt đầu là ngày con dâu có bầu. Con dâu nghén quá nên các con về đón mẹ lên để chăm sóc. Mẹ vui mừng lắm. Tuổi già rồi cả một đời chăm sóc các con còn không kể công thì đâu xá gì một vài việc cỏn con khi mà mẹ thực sự muốn được gần con, gần cháu.
Nhưng cũng bắt đầu từ đấy, mẹ cảm thấy mình thật khó để “thích nghi”…
Con dâu nghén không thể ăn, mẹ sợ ảnh hưởng đến cháu nên cố gắng thay đổi món. Một ngày mẹ nấu 5 bữa, toàn thời gian chỉ dành vào đi chợ và nấu nướng những mong con ăn nhiều cho mẹ khỏe con khỏe.
Quần áo các con thay ra, mẹ cũng là người đi gom nhặt, giặt và phơi. Cơm nhà ăn xong, các con tự nhiên về phòng ngủ, chỉ mình mẹ lủi thủi thu dọn như một phận sự đương nhiên.
Món nào không vừa miệng, các con nhăn nhó chê bai mà không nhìn thấy tình yêu của mẹ trong đó. Nhà có bẩn thì mẹ là người “ngứa mắt” đầu tiên. Các con đã quen với nhà bẩn hay đã quen với việc có mẹ ở bên?
Lịch sinh hoạt của các con cũng phải để mẹ theo dõi và nhắc nhở. Mẹ có lỡ nhắc nhiều lần vì thấy không thực hiện thì các con đâm ra cáu bẳn. Mẹ lỡ “quên” không nhắc thì các con lại “nhắc nhở” mẹ…
Rồi cháu ra đời, cả nhà mừng rỡ hạnh phúc như thế nào. Mẹ thắp nén hương cho cha mà nước mắt lưng tròng. Cháu chào đời, các con thành một gia đình hoàn chỉnh. Mẹ cảm thấy đã buông được phần nào gánh nặng trên vai.
 
Nhưng câu chuyện đâu chỉ dừng lại ở đó…
Cháu chào đời cũng là lúc mẹ được các con “luyện” cách pha sữa buổi đêm, “luyện” cách cho trẻ bú bình, “luyện” cách sử dụng máy hâm sữa, thậm chí mẹ được luyện cả cách sử dụng máy hút sữa mà chưa biết để làm gì… Cách chăm trẻ nhỏ, mẹ dường như phải học lại từ đầu. Những gì mẹ làm đều không vừa ý các con bởi đó đã là lỗi thời, là cổ hủ.
Bên cạnh đó, mẹ vẫn phải duy trì nhịp sống gia đình lúc này khi con dâu ăn một khẩu phần riêng, còn lại mẹ và con trai ăn một khẩu phần riêng. Để cháu có sữa bú, mẹ mua chân giò, mua đu đủ… về nấu cho con dâu ăn. Mẹ đau đầu thay đổi món, thay đổi cách nấu. Mẹ làm với tất cả tình yêu nhưng thực nhiều lúc mẹ mệt mỏi…
Khi cháu lớn hơn, mẹ thấy mình thành osin đúng nghĩa. Các con đi làm, mẹ ở nhà chơi với cháu. Các con về, các con chơi với cháu thì mẹ lại lủi thủi bếp núc. Các con thoải mái đi du lịch vì ở nhà đã có mẹ trông cháu.
Trong cuộc sống thường nhật, các con đi làm từ 6 giờ sáng đến 5 giờ chiều mới về, một mình mẹ quay vòng với sữa, cháo, cơm nát… rồi xay, rồi giã, rồi nghiền. Chuyện tã lót, áo xống, ngủ nghê, dỗ dành… ty tỷ thứ việc không tên này đều một mình mẹ đảm trách.
Mẹ biết, mẹ trong lòng các con vẫn là mẹ của ngày nào, mẹ của hàng chục năm về trước. Nhưng các con à, tất cả những thứ được coi như “nghiễm nhiên” ấy được làm bởi sự gồng mình rất lớn của mẹ với tất cả sức lực còn lại. Các con hãy một lần nhìn lại, để thấy rằng “Mẹ không phải là osin!”.
Tuệ Tâm (s/t)
FW from Kim Vũ
 ………………………………………………………………………………….

 

Add a Comment

Your email address will not be published.

This site uses Akismet to reduce spam. Learn how your comment data is processed.

Web
Analytics